Chinh Phục Tướng Quân Lạnh Lùng

Chương 3: Lửa Thử Lòng

Ngày hôm sau, sau trận chiến gay cấn, không khí trong doanh trại vẫn còn căng thẳng. Những người lính đều mệt mỏi, nhưng không ai dám thả lỏng. Hạ Vũ cũng cảm thấy cơ thể mình nặng trĩu, dù cô chỉ tham gia một phần nhỏ trong trận đấu, nhưng cảm giác mệt mỏi vẫn không thể tránh khỏi. Lâm Thần thì khác, anh vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh và nghiêm khắc như thường lệ, không một chút biểu hiện mệt mỏi.

Lâm Thần đứng trên đỉnh cao của doanh trại, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh xung quanh. Anh nhìn ra xa, nơi những tia nắng đầu tiên của bình minh đang chiếu rọi, khẽ thở dài. Một cánh tay vỗ nhẹ lên vai Hạ Vũ, kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ của mình.

“Cô làm tốt lắm,” giọng anh không cảm xúc, nhưng ít nhất cũng có vẻ gì đó nhẹ nhàng hơn trước.

Hạ Vũ không biết nên nói gì, chỉ im lặng nhìn anh. Cô chưa bao giờ cảm nhận được sự lạnh lùng của một người đàn ông như thế này, nhưng khi anh khen cô, một cảm giác vui mừng lạ lùng dâng lên trong lòng cô. Dù vậy, cô biết rằng việc anh nói những lời này không phải là dễ dàng. Cảm giác này giống như một món quà quý giá mà cô phải giữ gìn thật cẩn thận.

“Hôm nay, chúng ta có một cuộc họp quan trọng,” Lâm Thần nói, giọng anh trở lại nghiêm nghị. “Cô đi theo tôi.”

Cô chỉ biết gật đầu, dù trong lòng có chút bối rối. Hạ Vũ cảm thấy mình đang bị cuốn vào một thế giới mà mình chưa hiểu rõ hết. Mọi thứ thay đổi quá nhanh, và giờ đây, cô không chỉ là người ngoài cuộc, mà còn là một phần quan trọng trong những kế hoạch của Lâm Thần.

Cuộc họp diễn ra trong một gian phòng lớn, nơi các tướng lĩnh và chỉ huy quân đội đều có mặt. Không khí trong phòng căng thẳng, mỗi người đều tập trung vào cuộc thảo luận về chiến lược tiếp theo. Lâm Thần đứng đầu bàn, ánh mắt sắc bén, như thể đang phân tích từng lời nói của từng người trong phòng. Còn Hạ Vũ, mặc dù không phải là người quan trọng, nhưng cô vẫn phải đứng yên lặng bên cạnh anh, quan sát mọi thứ.

Một tướng lĩnh trung niên với bộ giáp bạc lên tiếng: “Tướng quân, chúng ta không thể để kẻ thù tiếp tục xâm nhập vào biên giới như thế. Đã đến lúc phải đưa quân ra ngoài, đẩy lui họ.”

Lâm Thần khẽ nhíu mày. “Chúng ta không chỉ phải đối mặt với kẻ thù bên ngoài, mà còn có thể có những thế lực ngầm trong chính nội bộ của chúng ta. Nếu chúng ta hành động quá vội vàng, rất có thể sẽ rơi vào cái bẫy mà họ đã giăng sẵn.”

Cả phòng im lặng, nhìn nhau đầy lo lắng. Lâm Thần là người duy nhất giữ vững quyết tâm và sự tỉnh táo trong những tình huống như vậy. Hạ Vũ không hiểu rõ tất cả các mưu lược chiến tranh, nhưng cô cảm thấy rằng với đầu óc sắc sảo và bản lĩnh của Lâm Thần, họ sẽ tìm ra giải pháp tốt nhất.

Một giọng nói cắt ngang sự im lặng, là một người lính trẻ tuổi, gương mặt mệt mỏi nhưng đầy quyết tâm. “Tướng quân, nếu kẻ thù đã biết rõ về chiến lược của chúng ta, liệu chúng ta có thể làm gì để thay đổi tình thế?”

Lâm Thần nhìn người lính ấy một lúc lâu, rồi chậm rãi nói: “Chúng ta sẽ thay đổi chiến thuật. Không phải chỉ là phòng thủ nữa. Hãy tấn công vào những điểm yếu của họ.”

Sau đó, anh quay lại nhìn Hạ Vũ. “Cô, là người mới. Nhưng tôi cần cô giúp đỡ trong một nhiệm vụ quan trọng. Cô sẽ đi cùng tôi vào một cuộc hành trình đặc biệt. Đây là cơ hội để cô chứng minh khả năng của mình.”

Hạ Vũ không kịp suy nghĩ, chỉ có thể gật đầu. Cô biết rằng mỗi cơ hội mà Lâm Thần đưa ra đều mang một ý nghĩa sâu xa, và đây chắc chắn không phải là một nhiệm vụ đơn giản.

Khi cuộc họp kết thúc, Lâm Thần dẫn cô ra ngoài, nơi một con ngựa đen đã được chuẩn bị sẵn. Anh không nói nhiều, chỉ nhẹ nhàng ra hiệu cho cô cưỡi ngựa và theo anh.

“Chúng ta đi đâu?” Hạ Vũ hỏi.

“Ra ngoài thành,” Lâm Thần đáp ngắn gọn, “Nơi đó có người mà tôi cần gặp. Một người sẽ cung cấp thông tin quan trọng về kẻ thù. Nhưng trước khi gặp hắn, chúng ta sẽ phải đối mặt với một thử thách.”

“Thử thách?” Hạ Vũ ngạc nhiên. “Chúng ta phải làm gì?”

“Cô sẽ phải vượt qua một cuộc thi… không dễ dàng chút nào,” Lâm Thần cười lạnh, đôi mắt đầy sắc bén. “Nếu cô muốn chứng minh mình có thể ở lại bên cạnh tôi, thì cuộc thi này là cơ hội tốt nhất.”

Hạ Vũ cảm thấy trái tim mình đập mạnh. Cô không biết thử thách đó là gì, nhưng rõ ràng nó sẽ không đơn giản như những gì cô đã trải qua trước đây. Nhưng một phần trong cô lại không thể dừng lại. Cô muốn tiếp tục, muốn chứng minh rằng mình có thể làm được, muốn thấy được cái nhìn khác từ Lâm Thần.

Vậy là, họ lên đường. Hạ Vũ không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng cô biết chắc rằng, cuộc hành trình này sẽ thay đổi tất cả những gì cô từng biết về thế giới này.

Lửa thử lòng đã bắt đầu.