Trò Chơi Sinh Tồn? Trò Chơi Tình Ái!

Chương 17

Nhậm Từ giật bắn người, ngay sau đó là tiếng rêи ɾỉ thê lương vọng ra từ sâu trong rừng. Một con nai lao ra từ bụi cây, nhưng vì trúng đạn nên nhanh chóng ngã quỵ xuống đất.

Cô kinh ngạc quay đầu lại, thì thấy gã đàn ông mặt nạ đang đứng trước cửa nhà kính, trên tay cầm một khẩu súng săn.

Không biết từ lúc nào, hắn đã đeo chiếc mặt nạ da giống hệt trước đây, che đi những đường nét anh tuấn. Chỉ còn hai lỗ hổng lộ ra đôi mắt xanh biếc như bảo thạch.

Ánh nắng dù ấm áp, nhưng không đủ để làm dịu đi sự lạnh lẽo trong ánh mắt ấy.

Lúc hắn bóp cò, khoảng cách giữa hắn và Nhậm Từ chỉ chừng năm, sáu bước chân.

Phát súng ấy...

Suýt nữa thì bắn trúng cô!

Hiểu ra điều này, tay chân Nhậm Từ lạnh ngắt.

"Chậc."

Gã đàn ông mặt nạ chỉ khẽ bật ra một tiếng cười khinh miệt, rồi đeo súng lên vai, bước về phía trước.

Khi đi ngang qua Nhậm Từ, bàn tay còn lại của hắn nhanh như chớp túm lấy cánh tay cô, gần như kéo lê cô về phía trước.

Cuối cùng, cả hai dừng lại trước con nai.

Đó là một con nai cái, trông như còn khá trẻ. Chân sau của nó bị trúng đạn, khiến nó ngã quỵ xuống đất. Khi Nhậm Từ và gã mặt nạ tiến lại gần, nó vẫn cố gắng vùng vẫy, kêu rên đau đớn. Nhưng chẳng mấy chốc, con vật lại kiệt sức, lê lết để lại một vệt máu dài trên đất, rồi lần nữa đổ gục.

Máu từ vết thương tuôn ra xối xả, tạo thành một dòng sông đỏ thẫm nhỏ giọt từng chút một.

Gã đàn ông mặt nạ rút ra một con dao săn từ thắt lưng.

"Muốn làm trợ thủ của tôi." Hắn đặt tay lên vai Nhậm Từ, cúi người xuống, giọng trầm khàn cất lên "Đó là lời của cô nói."

Người đàn ông cao lớn nâng tay chỉ về phía con nai đang hấp hối.

"Nào, cô bé chuột nhắt, giúp tôi một tay."

Giọng hắn đột nhiên hạ thấp, mô phỏng cách nói của cô, mang theo một chút ý vị cầu xin.

"Hãy giúp tôi đi săn, được không?"

Hắn đặt con dao săn lạnh lẽo vào tay Nhậm Từ, rồi đẩy cô một cái.

Nhậm Từ bị bất ngờ, loạng choạng vài bước, ngã nhào xuống bên cạnh con nai.

Tư thế ngã của cô, chẳng khác gì con nai nọ.

“Kết liễu nó đi.” Gã đàn ông mặt nạ ra lệnh, giọng nói lạnh lùng vang lên.

Nhậm Từ chống tay, cố gắng ngồi dậy, đôi mắt nhìn thẳng vào ánh mắt trong trẻo của con nai cái trước mặt.

Gϊếŧ một con nai ư… Đừng nói đến chuyện đó, trước khi xuyên không, Nhậm Từ vốn chỉ là một nhân viên văn phòng. Đến cả việc gϊếŧ gà hay mổ cá, cô cũng chưa từng làm qua!

Nhưng gã đàn ông mặt nạ không hề cho cô thời gian để do dự.

【Mục tiêu chinh phục: “Mặt nạ” tăng giá trị sát ý +1. Giá trị sát ý hiện tại: 100.】

“Cạch.”

Âm thanh nạp đạn của khẩu súng săn vang lên sau lưng, rõ ràng đến lạnh người.

Chết tiệt!

Nhậm Từ mím chặt môi.

Đã đến nước này, nếu lại ‘chết’, cô sẽ đánh mất rất nhiều cơ hội.

“Dạy…” Nhậm Từ ngập ngừng.

Hành động bóp cò của gã đàn ông mặt nạ khựng lại một chút. Hắn nghiêng đầu, biểu cảm như mang theo vẻ ngây thơ: “Hả?”

Nhậm Từ quay người lại.

Trên khuôn mặt cô vẫn còn những vệt máu khô, áo thun và đôi chân bị dây máu của con nai do lúc ngã xuống.

Hình dáng của cô lúc này dường như chẳng khác nào con nai cái đang vùng vẫy trước số phận.

Nhưng khi cô quay đầu lại, trong đôi mắt đen tuyền ấy không phải là sự chấp nhận định mệnh, mà là một khao khát mạnh mẽ.

“Dạy tôi.”

Nhậm Từ nắm chặt con dao săn trong tay, vén gọn mái tóc rối ra sau tai.

“Tôi không biết phải làm thế nào.”

【Mục tiêu chinh phục: “Mặt nạ” tăng độ thiện cảm +1, giảm giá trị sát ý -10. Giá trị thiện cảm hiện tại: 2. Giá trị sát ý hiện tại: 90.】

Thông báo từ hệ thống không khiến Nhậm Từ cảm thấy an tâm chút nào.

Gã đàn ông mặt nạ, tuy có bước lại gần khi nghe lời cô, nhưng súng săn trong tay hắn vẫn chưa hạ xuống.

Thậm chí, họng súng lạnh lẽo còn nhắm sát hơn vào gáy cô.

“Cổ họng.” Gã đàn ông nhấc súng lên, giọng nói ngắn gọn chỉ dẫn.

Cổ họng… phải cắt cổ họng bằng con dao săn ư?

Nhậm Từ quay đầu lại nhìn con nai đang ngã quỵ. Tay cầm dao của cô run rẩy vì mâu thuẫn.

Cô thật sự không có chút kiến thức nào về giải phẫu.

Trước khi xuyên không, Nhậm Từ thậm chí còn chưa bao giờ gϊếŧ cá. Sau giờ làm, cô chỉ muốn nằm dài trên giường nghỉ ngơi.

Ngay cả khi mua thực phẩm, cô luôn chọn mua loại thịt đã được cắt sẵn trong siêu thị.

Nhưng giờ thì không còn cách nào khác. Họng súng lạnh băng đang dí sát vào đầu cô.

Nếu cứ quay lại điểm lưu nhiều lần, mọi thứ cũng trở nên vô nghĩa.

Sớm muộn gì cô cũng phải gϊếŧ con nai này.

Hơn nữa, so với mạng sống của con nai cái… tính mạng của cô vẫn quan trọng hơn.

Không chỉ mạng sống của riêng cô, mà cả mạng sống của Betty, người vẫn còn đang chờ trong tầng hầm.

Tìm cơ hội tiết lộ manh mối rằng hai kẻ đeo mặt nạ là anh em với cô ấy, có lẽ nhóm nhân vật chính trong Săn Đuổi Tại Rừng Sâu sẽ sống sót thêm được vài người.