Sau Khi Nhận Nuôi Nhóm Linh Hồn Cố Chấp

Chương 3

[Chú ý! Một số lệ quỷ cực kỳ nguy hiểm! Xin đừng để chúng nảy sinh tình cảm với bạn!]

Giao diện trò chơi không hiển thị bất kỳ hình ảnh nào, chỉ có từng khung chữ liên tục bật lên.

Còn có thể triệu hồi?

Làm sao để triệu hồi?

Trại thu nhận lệ quỷ… rốt cuộc ở đâu?

Có lẽ đây chỉ là một trò chơi kiểu chơi đồ hàng thôi.

Quý Đường nhíu mày, hơi ngơ ngác. Cậu không hiểu trò chơi này rốt cuộc phải chơi như thế nào.

Cậu chỉ có thể vừa chơi vừa tìm hiểu từng bước.

Cậu nhấn chọn đồng ý triệu hồi lệ quỷ gần đó vào trại thu nhận.

[Đang hì hục triệu hồi! Xin hãy kiên nhẫn chờ đợi!]

Sau khi khung chữ này xuất hiện, giao diện trò chơi không bật ra thêm bất kỳ thứ gì mới, dừng lại bất động ở khung chữ này.

Như thể bị đứng máy vậy.

Quý Đường nhấn thử vài lần nhưng không có kết quả, đành phải thoát game.

Bữa tối trên bàn trà vẫn chưa nguội, Quý Đường cầm lấy bát cơm màu sứ trắng sữa, vừa ăn vừa mở TV xem.

Cậu vốn là một streamer chuyên khám phá các địa điểm thần quái. Thường ngày, việc tích lũy và tạo dựng bầu không khí kinh dị là điều không thể thiếu. Không có ma, vậy thì chỉ có thể dùng bầu không khí để thay thế.

Thế là cậu chọn xem phim kinh dị.

Phim kinh dị Âu Mỹ ngay từ đầu đã đầy những cảnh máu me, nhân vật chính hét lên liên tục, góc quay chuyển đổi không ngừng, từng xác chết và quái vật máu thịt bầy nhầy xuất hiện theo nhiều cách. Những cảnh tượng đẫm máu và kinh hoàng tràn ngập cả màn hình.

Nhưng thiếu niên vẫn cầm chặt bát cơm, ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, thơm ngon ăn bữa cơm tối. Thần thái bình tĩnh khiến cả người trông rất ngoan ngoãn.

Cũng rất không hợp với hoàn cảnh.

Quý Đường sở hữu một gương mặt búng ra sữa. Trông mềm mại, dịu dàng, khóe mắt và gò má thường đỏ ửng.

Nhìn qua chính là kiểu người có vẻ ngoài cực kỳ nhát gan, thích dính người, có khi còn rất hay khóc.

—— Nhưng thực tế thì hoàn toàn trái ngược.

Quý Đường lại đặc biệt gan dạ, can đảm còn hơn cả người đàn ông lực lưỡng. Vừa xem phim kinh dị vừa vui vẻ ăn cơm từ lâu đã là chuyện thường ngày với cậu.

Chính sự đối lập này đã khiến người hâm mộ vô thức bỏ qua việc video không có ma, mà tập trung vào cậu hơn.

Có người muốn chờ đến ngày cậu bị dọa khóc, có người lại thích xem cậu dùng khuôn mặt “tôi siêu nhát gan” đó để tung hoành trong các địa điểm linh dị.

Quý Đường ăn xong bữa tối, phim kinh dị vẫn chưa kết thúc.

Cậu chỉ có thể nửa nằm trên ghế sofa, tiếp tục xem.

Thời gian dần đến gần 9 giờ tối.

Quý Đường vừa mới tốt nghiệp không lâu, giờ giấc sinh hoạt vẫn còn rất đều đặn. Màn hình chiếu cảnh nhân vật chính hét lên thảm thiết, các mảnh thi thể máu me xuất hiện liên tiếp, nhưng cậu đã ngoan ngoãn ngủ thϊếp đi.

Đầu cậu gật gù, khóe mắt hơi rủ xuống, mang theo chút ửng đỏ.

—— Cạch.

Khi Quý Đường hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, chiếc TV đột nhiên tắt ngấm.

Cả nguồn điện của căn nhà cũng bị cắt theo.

Không gian nhỏ hẹp lập tức chìm vào bóng tối đen kịt, giơ tay không thấy ngón.

Chiếc điện thoại bên cạnh cậu tự động sáng lên, một khung chữ mới bật ra trên màn hình.

[Triệu hồi thành công! Bạn sắp chào đón lệ quỷ đầu tiên trong trại thu nhận.]

[Nó chưa bao giờ là kẻ lương thiện, nó là ác quỷ trong thế giới tĩnh mịch, đã mất đi hy vọng và khát vọng với mọi thứ. Ngoại trừ bạn.]

[Lệ quỷ đã đến bên cạnh bạn!]

Khi Quý Đường tỉnh dậy, cậu chỉ thấy một màn đen kịt bao trùm.

Cậu khẽ nhíu mày, liếc nhìn đồng hồ pin duy nhất đang phát sáng.

Hai giờ rưỡi sáng.

Mình đã ngủ trên sofa lâu như vậy sao?

Đèn từ lúc nào đã bị mình tắt rồi nhỉ?

Cậu dụi dụi khóe mắt đỏ hồng, lần tay đến công tắc đèn bên cạnh sofa, nhấn xuống.

Không có phản ứng.

Quý Đường: “……”

Cậu lại thử nhấn thêm vài lần. Bên trong căn phòng vẫn là một màu đen đặc, giơ tay không thấy ngón.

Xem ra là mất điện rồi.