Lông mày rậm như kiếm, đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt điển trai khiến người khác phải ganh tị, lại toát lên chút gì đó lạnh lùng, khó gần.
"Anh có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không?"
Kinh Trục Phong ngẩn người, không biết phải đặt tay vào đâu, nhưng miệng thì đáp nhanh: "Được."
Về hình tượng của nhân vật "Hắc Nguyệt Quang", Tê An cho rằng, cậu ấy chắc hẳn là một người có chút tự ti.
Là một Beta, giới tính không được coi trọng, không có lợi thế trong công việc hay hôn nhân. Hơn nữa, cậu ấy còn tiếp xúc lâu dài với một Alpha như Trần Lan, người dù không có gì trong tay nhưng vẫn có thể vươn tới đỉnh cao, càng làm sâu sắc thêm sự tự ti của mình, thậm chí tự coi thường bản thân.
Sự tự ti cực độ lại sinh ra sự tự tôn quá mức.
Cậu ấy chỉ là một Beta bình thường, nhưng may mắn, thành công giả vờ là một Omega trên mạng, trở thành một ngôi sao mạng xã hội có hàng chục nghìn người hâm mộ, trong đó không thiếu Alpha và Omega.
"Hắc Nguyệt Quang" luôn mơ rằng, nhờ vẻ ngoài gần giống Omega, cộng thêm ưu thế đặc biệt của Beta – không quá nhạy cảm như Omega, sức khỏe tốt hơn, ít phiền toái hơn – cậu có thể dễ dàng khiến các Alpha khác ngoan ngoãn như Trần Lan, sẵn sàng dung túng mọi thứ.
Sau đó kiếm được nhiều tiền, mua đồ xa xỉ, và thu hút thêm nhiều người ngưỡng mộ.
Nhưng, nếu bản thân không yêu chính mình, làm sao mong người khác yêu mình?
Tê An khẽ thở dài, đợi những người khác đi xa.
Cậu cố ý làm ra vẻ như đang xem thường người khác, mang biểu cảm tham lam, đầy đắc ý của một phản diện.
Beta tóc đen chăm chú nhìn Kinh Trục Phong. Thấy anh lại quay đầu đi, có vẻ như muốn tránh ánh mắt của cậu. Cậu liền cố ý bước qua trước mặt, nhìn thẳng vào anh, rồi khẽ nói: "Vừa nãy anh bế tôi. May mà tôi chỉ là một Beta."
Cậu muốn ám chỉ với Kinh Trục Phong rằng mình là một Beta rất dễ dãi, không cần bận tâm những quy tắc bảo vệ Omega, cũng không sợ thông tin cá nhân bị lộ qua pheromone. Beta thì dễ nói chuyện hơn nhiều, không phải lo chuyện đánh dấu hay trách nhiệm nặng nề.
Theo tính cách của mục tiêu nhiệm vụ, chắc hẳn anh sẽ mỉa mai, từ chối lạnh lùng, và đưa cho cậu một số tiền rồi yêu cầu cậu đừng tự rước nhục.
Nhưng Kinh Trục Phong lại đứng yên, không phản ứng.
Thấy vậy, Tê An hơi lo lắng, liệu cậu có nói chưa đủ rõ ý? Lấy hết dũng khí, cậu vươn tay định chạm vào cơ bụng của anh.
Trước khi kịp chạm, tay cậu bị Kinh Trục Phong nắm lại.
Alpha lần đầu tiên tiếp xúc gần với người khác giới, tai đỏ bừng, không buông tay, ánh mắt vẫn dán chặt lên cậu thiếu niên tóc đen.
Ánh mắt cậu long lanh, đôi môi đỏ mọng tựa cánh hoa. Dù là Beta, nhưng cậu mang một mùi hương nhè nhẹ, khiến Kinh Trục Phong không hiểu sao cảm giác như mình sắp rơi vào kỳ mẫn cảm sớm.
Cậu nhíu mày, tưởng mình sắp thành công, nhưng lại nghe anh nói, giọng khàn khàn, lẫn chút cảm xúc khó tả.
"Ý cậu là gì? Sao lại nói "may mà chỉ là Beta"?"
“Beta thì sao chứ, Beta mà chạm qua Alpha rồi cũng chỉ là đồ đã qua tay, chẳng có lòng tự trọng, chẳng ai muốn… Nhưng vẫn cần phải chịu trách nhiệm.”
Tê An: "?"
Gì cơ? Tên alpha này nói nhảm gì thế này?
-
Một buổi sáng với bốn tiết học trôi qua, Tê An cảm thấy đầu óc hơi choáng váng vì lâu rồi không phải tiếp thu kiến thức mới. May mắn là nền tảng của cậu vẫn ổn. Dù sao cốt truyện chính vẫn là săn Alpha, không cần quá đặt nặng chuyện học hành.
Tuy kế hoạch nhỏ nhắm vào Kinh Trục Phong lúc sáng gặp một chút bất ngờ, nhưng tổng thể vẫn khá suôn sẻ.
Lúc tiếng chuông vào lớp vang lên, Tê An không muốn trễ giờ, vội vã rời đi. Tuy nhiên, cậu đã hoàn toàn hiểu được ý của Kinh Trục Phong.
— Có vẻ như đó là lời cảnh cáo. Một Alpha giữ mình trong sạch như anh chắc chắn không muốn bị Beta tiếp cận, thậm chí chạm vào.
Chắc chắn anh rất tức giận.
Đến mức còn chẳng buồn đưa tiền để đuổi cậu đi.
Tê An thở dài. Ban đầu cậu còn định kiếm chút tiền tiêu vặt, để mua một chiếc đệm mới cho Trần Lan, người bạn Alpha làm việc vất vả của cậu. Nhưng do hạn chế của hình tượng nhân vật, tiền quảng cáo mà cậu kiếm được đều phải tự mình tiêu xài, không được để Trần Lan biết.
Hệ thống 233 vui vẻ tuyên bố: [Sáng nay tổng cộng đã thu về 7% điểm giá trị nhân vật và 5% điểm cốt truyện! Ký chủ giỏi quá!]