Vợ Cũ Pháo Hôi Vùng Lên, Viết Lại Kịch Bản Ánh Trăng Đen

Chương 42

“Thương tiểu thư.”

Cô ấy nhìn Tôn Vĩ: “Vị này là…”

Tôn Vĩ lấy ra chứng minh thư: “Tôi là đội phó đội hành động an ninh.”

Thương Thời Thiên dù sao cũng là khách của Vệ Dĩ Hàm, người giúp việc quan tâm hỏi: “Xin hỏi Thương tiểu thư gặp rắc rối gì sao?”

Tôn Vĩ nhanh chóng nói trước khi Thương Thời Thiên mở miệng: “Không có gì, chỉ là gặp lúc đang làm nhiệm vụ, nên hỏi thăm theo quy định thôi.”

Có người của Vệ Dĩ Hàm ở đây, Tôn Vĩ không tiện tiếp tục hỏi han Thương Thời Thiên, liền rời đi trước.

Người giúp việc không hỏi thêm gì.

Nhưng chuyện này chắc chắn phải báo cáo lại cho Vệ Dĩ Hàm.

Sáng sớm hôm sau.

Thương Thời Thiên hiếm khi thấy Vệ Dĩ Hàm đang ăn sáng ở phòng ăn.

“Vệ Dĩ Hàm, chào buổi sáng!”

Vệ Dĩ Hàm nhấp một ngụm cà phê, chậm rãi lấy khăn ăn lau vết cà phê trên khóe môi.

“Hôm nay cũng đến Đại học Đông Thành à?”

Thương Thời Thiên vẫn còn nhớ rõ biểu hiện mất bình tĩnh của Vệ Dĩ Hàm tối hôm trước, nên do dự một chút: “Ừm.”

May mà Vệ Dĩ Hàm không còn nghi ngờ cô đang bắt chước “Thương Thời Thiên” nữa, mà chỉ thản nhiên nói: “Tôi đưa cô đi.”

“… Hả?”

Đúng lúc này, hệ thống vang lên:

【Độ hảo cảm 1%】

Thương Thời Thiên: …

Hả???

————————

Thương tứ: Hả?

Vệ tổng: …?

——

Tâm hồn nhỏ bé của Thương Thời Thiên bị chấn động đến ba lần trong một khoảng thời gian ngắn.

Cô rơi vào trạng thái hoang mang.

Tinh thần của Vệ Dĩ Hàm vốn đã không ổn định, chẳng lẽ sau khi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tối hôm trước, cô ấy đã hoàn toàn mất trí rồi sao?

Chủ động đề nghị đưa cô đến Đại học Đông Thành đã đủ kỳ lạ rồi, mức độ hảo cảm tăng vọt đột ngột này thật sự có thể dùng từ kinh dị để hình dung.



Không chỉ Thương Thời Thiên, mà ngay cả Vệ Dĩ Hàm, người đã đóng góp độ hảo cảm, cũng có một khoảnh khắc sững sờ.

Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường: “Cô đang ngẩn người ra đó làm gì?”

Thương Thời Thiên vội vàng lắc đầu, nói: “Hơi bất ngờ.”

Vệ Dĩ Hàm chỉ nhìn cô thật sâu, không nói gì.

Thương Thời Thiên ngồi xuống ăn sáng, trong lòng gõ hệ thống như điên: 【Sao tự dưng lại tăng độ hảo cảm?】

Có lẽ là độ hảo cảm đã tiếp thêm năng lượng cho hệ thống, lúc này nó tràn đầy sức sống, ngay cả giọng nói điện tử AI cũng có thể cảm nhận được sự vui sướиɠ của nó:

【Nữ chính chủ động đề nghị đưa cô đi kìa!】

Thương Thời Thiên: ?

Chỉ vậy thôi á?

Thương Thời Thiên không hiểu, và cực kỳ sốc: 【Chỉ vì cô ấy muốn đưa tôi đi thôi á?】

【Ừ!】

【Cô ấy chỉ tiện đường thôi chứ? Liên quan gì đến yêu hay không yêu?】

Hệ thống giải thích: 【Tiêu chuẩn để đánh giá có yêu một người hay không, chẳng phải là xem người đó đã làm gì vì đối phương sao?】

Thương Thời Thiên há hốc mồm.

Nghe thì có vẻ đúng, nhưng luôn cảm thấy có gì đó sai sai.

Cô hỏi: 【Theo tiêu chuẩn của cậu, chỉ cần cô ấy chủ động làm 100 việc vì tôi, chẳng phải độ hảo cảm sẽ max luôn sao?】

Cô đã bắt đầu cân nhắc tính khả thi của việc thuê Vệ Dĩ Hàm làm việc thay mình để cày độ hảo cảm rồi.

Hệ thống nói: 【Độ hảo cảm làm sao có thể dễ dàng max như vậy được! Lần này là cô ấy chủ động bước ra một bước, là một bước đột phá. Sau này có đưa đón cô nữa cũng sẽ không có độ hảo cảm mới, cô đừng hòng lợi dụng kẽ hở. Những việc khác, phải là cô ấy tự nguyện làm vì cô mới được.】

Có lẽ cảm thấy như vậy sẽ ảnh hưởng đến tinh thần làm nhiệm vụ của cô, hệ thống lại nói: 【Nhưng cô nghĩ xem, cô ấy đã có thể chủ động làm nhiều việc như vậy vì cô rồi, chẳng phải đã đủ chứng minh tình yêu của cô ấy dành cho cô sao?】