Nghe Nói Tôi Là Một Tra A

Chương 35

Đối phương có nếp nhăn rõ ràng, không giận mà uy, dáng người cao gầy, giống Minh Mộ Dao là một Alpha.

Đôi mắt đen có vài phần giống Minh Mộ Dao đảo quanh phòng một lượt, lướt qua người Minh Mộ Dao rồi mới nói: “Sức khỏe của con bây giờ đã khá hơn rồi chứ? Nghe nói tai nạn xe cộ cũng không nghiêm trọng, sao lại nghỉ ngơi lâu vậy?”

Minh Mộ Dao đứng tại chỗ nhìn bà, đối phương có vài phần giống mình, nhưng vẫn rất xa lạ.

Tuy rằng cô không có ấn tượng gì về mẹ ruột của mình, nhưng trong nhà có ảnh cũ, mẹ của Minh Mộ Dao cười lên rất dịu dàng, không giống người trước mặt, nhìn rất hung dữ.

Ngược lại có vài phần giống Minh Mộ Dao trong gương lúc ban đầu.

Người phụ nữ thấy cô cứ nhìn mình chằm chằm, liền cau mày quát: “Gặp mẹ cũng không gọi, đứng ngây ra đó làm gì?”

Minh Mộ Dao lúc này mới thuận thế gọi: “Mẹ, mẹ ngồi đi, con bảo Trần thẩm pha cho mẹ cốc trà.”

Người phụ nữ xua tay, nói: “Đổ cốc nước là được rồi, ta không có thời gian đợi trà pha xong.”

Nói xong, người phụ nữ quen đường quen lối đi tới sô pha ngồi xuống, chỉ vào chỗ trước mặt mình nói: “Con ngồi xuống đây, ta có mấy vấn đề muốn hỏi con.”

Minh Mộ Dao bảo Trần thẩm đi chuẩn bị hai cốc nước, rồi mới ngồi xuống sô pha nhìn người phụ nữ trước mặt, hỏi: “Mẹ muốn hỏi con gì ạ?”

“Ta thấy con đã hồi phục gần như hoàn toàn rồi, công ty đừng giao cho người ngoài nữa, cũng nên quay về rồi chứ?” Người phụ nữ nói với Minh Mộ Dao: “Còn nữa, hiện tại công ty đang gặp chút vấn đề, ta nghĩ con cũng rõ, con đã suy nghĩ kỹ chưa? Nếu đã suy nghĩ kỹ rồi, ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho Tô Ân.”

Nếu là trước đây, Minh Mộ Dao chắc chắn sẽ nghe không hiểu lời người phụ nữ này nói, may mà trước đó Từ Duệ đã tiết lộ với cô một chút về tình hình của mình, khiến Minh Mộ Dao biết được hiện tại tình cảnh của mình không tốt, thậm chí còn muốn ly hôn để cưới một tiểu thư nhà giàu, lấy của hồi môn để bù lỗ.

Bất kể Minh Mộ Dao có tình cảm gì với Tô Ân hay không, cô cũng không muốn lấy hôn nhân của mình ra làm con bài mặc cả, để kết hôn với một người mình chưa từng gặp mặt.

Hơn nữa đây đâu phải là liên hôn, rõ ràng là nhảy vào hố lửa.

Minh gia chắc chắn là đang muốn lừa được ai hay người đó, mới nghĩ đến chuyện để Minh Mộ Dao ly hôn với Tô Ân.

“Chuyện này con đã suy nghĩ kỹ rồi.” Minh Mộ Dao nói với người phụ nữ trước mặt: “Khó khăn chỉ là tạm thời, con sẽ nghĩ cách giải quyết, còn về Tô Ân, con không định ly hôn, cũng không muốn liên hôn với người xa lạ.”

Người phụ nữ cười khẩy một tiếng, nghiêng đầu liếc nhìn Tô Ân đang trốn trong bếp, khoanh chân nói: “Dao Dao, mẹ không nhớ con là người chung tình như vậy, lúc trước con thích Tô Ân là vì cô ta xinh đẹp, Tô Ân đồng ý ở bên con cũng là vì con có thể mang đến cho cô ta đủ tiền. Các con đều là người lợi dụng lẫn nhau, bây giờ sao lại không thể tách ra được nữa?”

Minh Mộ Dao không nói gì, câu nói này chứa đựng quá nhiều thông tin, cô có chút mơ hồ.

Sao cơ?

Minh Mộ Dao trước đây và Tô Ân không phải là yêu nhau mới kết hôn sao?

Chẳng lẽ, trong chuyện này còn có uẩn khúc gì mà mình không biết?

May mà lúc này Trần thẩm bưng hai cốc nước ấm tới, cắt ngang lời người phụ nữ, khiến sự im lặng của Minh Mộ Dao không quá đột ngột.

Cô lặng lẽ liếc nhìn Tô Ân ở góc phòng, cảm thấy vấn đề này vẫn nên đợi sau này nói chuyện riêng với Tô Ân thì hơn, hiện tại chủ yếu là làm sao đuổi người phụ nữ trước mặt này đi đã.