Câu hỏi này vừa thốt ra, khán giả trên màn hình bình luận đồng loạt bùng nổ:
【Đúng đó, Lai Mông rốt cuộc đang nhắn cái gì vậy trời ơi!】
【Tha thứ cho anh ấy đi, từ "cool ngầu" giờ đã thành "chú chó ngốc" mất rồi. Hơn nữa, lúc nhắn tin lại còn đang bị crush của mình nhìn chằm chằm, bảo sao anh ấy không loạn trí cơ chứ!】
【Đây là đúng chuẩn kịch bản "Không biết nói gì" rồi. Anh trai này thật sự quá thành thật luôn!】
Tăng Nhã cười gian xảo và bình luận thêm: "Lai Mông chắc là bị trái tim con nai nhỏ trong l*иg ngực húc loạn lên, húc đến mức cả câu chữ cũng lộn xộn luôn."
Lời của Tăng Nhã khiến các ngôi sao không nhịn được cười rộ lên, tất cả đồng loạt vỗ tay tán thưởng vì khả năng chọc cười tài tình của cô.
Tại nhà chung.
Nhân viên chương trình xuất hiện, thông báo về một quy tắc mới: "Các vị khách mời thân mến, từ giờ, mỗi ngày các bạn có thể thông qua nền tảng trực tuyến của chương trình để nhắn tin với người "anh chị em ruột" bí mật của mình. Mỗi ngày được tối đa 10 tin nhắn."
Mọi người đều gật gù tỏ vẻ đã hiểu, nhưng nhân viên chương trình vẫn chưa dừng lại.
"Ngoài ra, xin hãy lưu ý, sau bữa tối ngày mai, chương trình sẽ công bố tuổi và nghề nghiệp thực sự của tất cả các khách mời.”
“Trước 6 giờ tối mai, mọi người có thể gửi tin nhắn đoán nghề nghiệp của từng người cho chương trình. Ai đoán đúng nhiều nhất sẽ nhận được một đặc quyền đặc biệt."
Diệp Lộ Lộ là người đầu tiên lên tiếng thắc mắc: "Vậy... vậy còn "anh chị em ruột" của mình thì sao ạ? Có cần phải đoán không?"
Nhân viên chương trình mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên rồi. Nhưng hiện tại vẫn chưa đến lúc tiết lộ thân phận "anh chị em ruột" của các bạn đâu."
Mật Nhã khẽ cười và lắc đầu: "Thế thì chí ít, mỗi người trong chúng ta cũng đoán đúng được thân phận của "anh chị em ruột" của mình nhỉ? Không đến mức phải nhận 0 điểm rồi."
Mọi người đều cười phá lên vì nhận ra điều này hoàn toàn đúng.
Trong khoảnh khắc chương trình nhắc đến chuyện "nghề nghiệp", Dung Thu Hàm hơi cụp mắt, như thể đang trầm tư điều gì đó.
Vài giây sau, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực lên, như thể cô đã đưa ra một quyết định quan trọng.
Ngay lúc đó, Ước Luân Đức tình cờ đối diện với ánh mắt của cô.
Anh ấy thoáng ngạc nhiên, ánh mắt dừng lại một chút lâu hơn thường lệ.
Dung Thu Hàm nhận ra mình đang bị anh ấy nhìn, vội khẽ ho vài tiếng đầy ngượng ngùng.
Mật Nhã gọi cô: "Thu Hàm, qua đây nào! Mau về phòng thôi!"
Dung Thu Hàm gật đầu, nhanh chóng cúi chào Ước Luân Đức và rảo bước đi về phía Mật Nhã.
Khi thấy cô rời đi, Ước Luân Đức khẽ thì thầm với chính mình: "Sao phải tránh anh dữ vậy?"