[Xuyên Nhanh] Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Show Hẹn Hò

Chương 9

Trên màn hình, người xem đang bàn luận xôn xao, những cái tên của các khách mời liên tục được nhắc đến, nhưng chỉ có Thu Hàm là hiếm khi được đề cập.

Nguyên nhân là vì trong buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, cô thể hiện không tốt và hiện tại vẫn là khách mời có mức độ nổi tiếng thấp nhất trong tám người.

Một lý do nữa là hiện tại cô chỉ gần gũi với Mật Nhã, không có quá nhiều tương tác với các nam khách mời, nên dù người xem có muốn đoán cũng không có đủ bằng chứng.

Bữa tối hôm nay là cả nhóm cùng chuẩn bị, Mật Nhã tự nguyện đảm nhận vai trò chỉ huy, sắp xếp công việc cho mọi người.

Khi phân công nhiệm vụ, Dung Thu Hàm giơ tay, giọng hơi nhẹ nhưng phát âm rất rõ ràng: "Em không giỏi nấu ăn, em sẽ đi rửa rau."

Và người cùng được phân công nhiệm vụ với cô là nam khách mời điển trai, lịch thiệp Ước Luân Đức, người mà chiều nay chỉ mới trao đổi với cô một chút.

Thấy Dung Thu Hàm có chút căng thẳng, Ước Luân Đức mỉm cười, ánh mắt cong lại: "Cứ thoải mái đi, làm phiền em rồi."

Dung Thu Hàm: "Vâng."

Ước Luân Đức: "Nước lạnh lắm, hay là để anh làm phần chính, em chỉ cần đưa rau qua và lựa rau giúp anh nhé, được không?"

Thấy Dung Thu Hàm có chút do dự, Ước Luân Đức đoán được ý cô: "Đừng cảm thấy ngại, chúng ta chỉ phân công công việc thôi, như vậy sẽ hiệu quả hơn."

Nghe Ước Luân Đức nói một cách nghiêm túc như vậy, Dung Thu Hàm cũng không còn lý do gì để từ chối.

Cùng lúc đó, cô thầm nghĩ, không hổ là một quý ông trưởng thành từ Anh, suy nghĩ thật tinh tế, nói chuyện cũng rất lịch sự và chu đáo, không gây áp lực cho người khác.

Thật tiếc, đàn ông trưởng thành cũng không phải lúc nào cũng hoàn hảo.

Khi đang rửa một củ khoai tây, Ước Luân Đức không giữ được, làm củ khoai tây trượt khỏi tay.

Anh ấy nhanh chóng phản ứng để bắt lại.

Nhưng thứ đầu tiên anh ấy nắm không phải củ khoai tây, mà là thứ mềm mại hơn nhiều.

Da trắng mịn màng, các khớp ngón tay có chút hồng hồng, vì bị tay ướt của anh chạm vào mà rơi vài giọt nước, càng làm nó trông như một quả đào mọng nước.

Giống như cái đĩa đào mà cô đã gọt cho anh ăn vào chiều nay.

Một suy nghĩ kỳ lạ thoáng qua trong đầu, nhưng trên mặt Ước Luân Đức lại không hề thay đổi, anh lễ phép rút tay lại, "Xin lỗi."

Anh ấy lấy một tờ khăn giấy, "Em lau đi nhé."

Dung Thu Hàm ngẩng lên, "Cảm ơn anh."

Lúc này Ước Luân Đức mới nhận ra, cô gái tên Thu Hàm này thực sự có một đôi mắt rất đẹp.

Chiều nay có thể vì vừa khóc hoặc bị dị ứng gì đó, mắt cô hơi sưng lên, nhưng giờ thì sưng hết rồi, khuôn mặt có vẻ bớt ngây thơ, thêm phần quyến rũ.

Ước Luân Đức rút tay lại, khẽ xoa nhẹ.

"Không sao đâu."

【Ôi trời, mình mới nhận ra, Thu Hàm sau khi mắt hết sưng còn đẹp hơn lúc chiều nữa. Nhìn cô ấy là một mỹ nhân đấy.】

【Haha, thật không thể hiểu nổi, mặt cô ta như thế này, ăn mặc như thế kia, áo phông trắng và quần pijama, mỹ nhân à? Chắc đang đùa tôi rồi.】

【Haha, tôi lại thấy Thu Hàm rất xinh, chỉ là không trang điểm và không chăm chút thôi.】

Khi Thương Ngôn nghe mẹ hỏi về Thu Hàm, anh ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy cảnh tượng này.