Phải một lúc sau, Diệp Bách mới hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tất cả đều do chương trình cố tình sắp đặt.
Trước đó, tổ chương trình đã nói đây là một chương trình trải nghiệm cuộc sống nông thôn, tự cung tự cấp, nên không chỉ chuẩn bị sẵn một căn nhà nông thôn đặc sắc mà còn để lại rất nhiều thứ cho họ tự chăm sóc.
Những thứ tổ chương trình chuẩn bị đều phải được họ tự duy trì, từ việc nhổ cỏ, tưới nước trong vườn rau đến việc nuôi gà, vịt. Đỉnh điểm nhất là trong sân sau còn có một con heo.
Người hỏi cậu câu “Cậu có biết nuôi heo không?” tên là Đường Ba, xuất thân từ một diễn viên nhí, là gương mặt quen thuộc với nhiều khán giả. Vì ngoài thời gian đi học, Đường Ba đều ở đoàn làm phim nên hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào với cuộc sống nông thôn.
Đường Ba đến trước Diệp Bách, đã vào nhà tham quan một vòng. Sau khi đọc thẻ nhiệm vụ tổ chương trình để lại trong nhà, cảm thấy như trời sập.
Đang định ra ngoài xem đám gà vịt heo tổ chương trình để lại rốt cuộc trông thế nào, thì Diệp Bách vừa hay tới.
Khi Diệp Bách tới, Đường Ba đang đứng ngắm chuồng gà, cảm thấy mấy con gà nhỏ lông xù trông rất đáng yêu. Nhìn có vẻ cũng không khó nuôi, nên mối lo trong lòng đã nghiêng hẳn về phía con heo chưa gặp kia. Vì thế mới có câu hỏi “bá đạo” ngay khi gặp Diệp Bách.
Diệp Bách chỉ có thể nói: Tổ chương trình chơi lớn thật.
Vì không có kỹ năng nuôi heo, cậu đành cùng Đường Ba vào sân sau để “thân thiện gặp mặt” với con heo kia.
Không biết tổ chương trình sợ heo còn nhỏ bị họ nuôi chết hay muốn tăng độ khó, nhưng con heo ở sân sau là một con heo gần trưởng thành. Dù không nặng tới hai trăm cân, nhưng trông cũng gần chạm mốc một trăm cân.
Ừm…
Kích cỡ này là có thể ăn thịt được rồi.
Không biết có phải cảm nhận được mối đe dọa từ tử thần không, con heo vừa nãy còn đang hồn nhiên chạy về phía họ, bỗng nhiên khựng lại khi hai người tiến gần hơn, rồi từ từ lùi vào góc tường, cảnh giác nhìn họ.
Đường Ba, người vừa nhìn thấy con heo đã muốn khóc, phát hiện Diệp Bách dường như chẳng lo lắng chút nào, thậm chí còn tiến lại gần con heo. Cậu ta nhịn không được hỏi:
“Chẳng lẽ cậu biết nuôi heo thật?”
Con heo kích cỡ này, vừa nhìn đã biết rất tốn thức ăn. Hơn nữa không biết phải chuẩn bị cám heo thế nào, còn chuyện dọn dẹp chuồng chắc chắn không phải việc gì nhẹ nhàng.
Đường Ba vừa nhìn thấy con heo này, trong đầu đã hiện lên đủ các thảm họa tương lai. Thế nhưng cậu ta lại phát hiện Diệp Bách hoàn toàn không có vẻ gì là bận tâm.
Dựa vào chút thông tin nửa thật nửa giả trên mạng về Diệp Bách, Đường Ba nghĩ cậu là kiểu người không chịu được khổ. Nhưng thực tế lại khác xa tưởng tượng của cậu ta, hay là Diệp Bách thực sự có kỹ năng bí mật gì đó liên quan đến nuôi heo?
Đường Ba lập tức nhìn cậu với ánh mắt đầy hy vọng.
Kết quả, Diệp Bách đáp rất thẳng thắn:
“Không biết.”
Đường Ba: “…”
Chưa kịp thất vọng, cậu lại nghe Diệp Bách nói:
“Cậu thấy con heo này có giống thịt kho tàu, thịt luộc, sườn xào chua ngọt, thịt kho mắm ruốc không?”
Đường Ba: “…”
Đây là loại phát ngôn gì thế này!
Nhưng!
Nhìn con heo vừa nãy còn khiến mình đau đầu, Đường Ba nhịn không được nuốt nước miếng.
Phải nói rằng, loại thực phẩm phổ biến và được chế biến thành nhiều món nhất của người Trung Quốc không phải chính là thịt heo sao? Con heo này chẳng phải chính là một nguồn thực phẩm di động à?
Đường Ba lập tức đổi ý:
“Chúng ta đợi thêm người nữa tới rồi hỏi xem có ai biết làm thịt heo không.”
Tổ chương trình: “…”
Đường Ba, tỉnh táo lại đi. Cậu vừa mới muốn tìm người biết nuôi heo, sao giờ đã biến thành tìm người biết làm thịt heo rồi?
Tổ chương trình chuẩn bị con heo này để làm khó khách mời, tăng thêm tình tiết hấp dẫn cho chương trình. Lúc này, thấy mới chỉ có hai người đến, đã nhanh chóng quyết định số phận ngắn ngủi của con heo, tổ chương trình không nhịn được phải nhắc nhở: “Đây vẫn là một con heo con mà.”
Diệp Bách: “Con heo con nặng một trăm cân, heo con chắc phải khóc mất thôi.”
Vì chương trình được phát sóng trực tiếp, từ khi khách mời đầu tiên xuất hiện, phòng livestream đã được mở. Lúc này, hàng loạt bình luận “hahaha” nhanh chóng xuất hiện trên màn hình.
Có người còn nhanh chóng bình luận thêm: “Đúng là heo con đáng yêu, đừng có động vào lão tử !”
“Heo con đáng yêu như vậy, tất nhiên phải ăn nó thôi!”
Một số khán giả ban đầu muốn xem Diệp Bách “giở trò” thì giờ lại không tìm được bất kỳ drama nào, chỉ cảm thấy không khí đầy vui vẻ. Họ thậm chí còn gọi thêm khách mời biết làm thịt heo tới, có người còn thẳng thừng yêu cầu Diệp Bách tự làm thịt heo.
Tổ chương trình bất lực, nghĩ thầm mấy người đều là nghệ sĩ, chắc không ai biết làm thịt heo thật. Cứ thế này cũng coi như một tình tiết hấp dẫn, nên không nói thêm gì, chỉ chờ họ không tìm được ai làm thịt heo, cuối cùng vẫn phải nuôi con heo đó mà thôi.
Diệp Bách không nhìn thấy tình hình trong phòng phát sóng trực tiếp, nên hoàn toàn không biết rằng mình đã bị rất nhiều người mạnh mẽ yêu cầu đi "gϊếŧ heo".
Sau khi xác nhận với Đường Ba rằng cả hai đều không biết gϊếŧ heo, họ bắt đầu trao đổi thông tin về các khách mời còn lại, cố đoán xem ai mới là người may mắn sở hữu kỹ năng này.
Thế là, những khách mời đến sau vừa chào hỏi mọi người xong liền phải đối mặt với một câu hỏi đầy thách thức:
“Ngươi có biết gϊếŧ heo không?”
Nếu lắc đầu đáp rằng mình không biết, họ sẽ nhận được ánh mắt có phần thất vọng từ đối phương.
Những người còn lại:
“...”
Sao thế? Bây giờ tham gia một chương trình sống còn, còn cần phải biết gϊếŧ heo à?
Là thế giới thay đổi quá nhanh, hay họ đã bỏ lỡ xu hướng mới nào đó?
Sau khi bị Diệp Bách và Đường Ba "phổ cập" một hồi, những người đến sau liền nhanh chóng gia nhập đội nhỏ của hai người. Đội này càng lúc càng đông, thậm chí đến các nữ khách mời cũng phải đối mặt với câu hỏi đầy ám ảnh này.
Các nữ khách mời:
“???”
Phòng phát sóng trực tiếp khi chứng kiến cảnh tượng này đã đồng loạt bình luận: “Cậu thấy chương trình này nên đổi tên thành ‘Chúng ta hãy gϊếŧ heo’ thì hợp hơn!”
Thực tế, đúng như dự đoán của tổ chương trình, rất nhiều người chưa từng động tay vào gϊếŧ gà hay gϊếŧ vịt, huống hồ là gϊếŧ heo. Nhưng so với nuôi heo, rõ ràng việc ăn thịt heo lại dễ được mọi người đồng tình hơn.
Thế nên, cả đám dường như quên mất mình tham gia chương trình sống còn, ngồi xếp hàng ngay ngắn trên ghế sofa, chờ một người biết gϊếŧ heo xuất hiện.
Hiện tại, ngoài Diệp Bách, những người đã đến còn có Dương Thiên Quang, bạn cùng phòng của Đường Ba. Cậu ấy cũng là một ngôi sao nhí giống Đường Ba, thậm chí cả hai còn từng đóng phim trong khi còn nhỏ. Chỉ là, Dương Thiên Quang đã thuận lợi chuyển hình, trong khi Đường Ba lại vẫn mờ nhạt, sự nghiệp gần như đóng băng. Vì thế, hai người với xuất phát điểm giống nhau nhưng kết quả khác biệt lại thường bị đồn là "đối thủ không đội trời trong", ngoài mặt hòa nhã, nhưng thực chất âm thầm bất hòa.
Khách mời đến tiếp theo là bạn cùng phòng của Thành Tuyên, tên Quý Trường Thanh, một diễn viên ra mắt còn sớm hơn cả Thành Tuyên. Hai người từng đóng vai đối thủ của nhau trong phim, diễn xuất quá xuất sắc nên khán giả đều tin rằng họ thật sự có mâu thuẫn ngoài đời. Do ít khi giao lưu trong đời thực, lời đồn này lại càng được củng cố.
Tiếp đó là hai nữ khách mời, Kim Xán Xán và Chu Nhất Đồng, đều xuất thân từ chương Thành Tuyên chọn thần tượng. Vì cùng một công ty và cùng debut từ một chương trình, họ bị mạng xã hội gắn mác là "đối thủ tranh tài nguyên, giành vị trí".
Diệp Bách suy nghĩ một lát, lướt qua danh sách, nhận ra chỉ còn lại hai người chưa đến chính là hai nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này.
Thành Tuyên là một thiếu gia nhà giàu, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn không biết gϊếŧ heo. Vậy thì chỉ còn hy vọng vào nhân vật chính thụ trong sách, có lẽ sẽ biết.
Nhân vật này vốn có xuất thân nghèo khó, chịu nhiều khổ cực từ nhỏ, nên khả năng biết gϊếŧ heo cũng không phải không có.
Mọi người trong nhóm đều đã tìm hiểu sơ qua về các khách mời tham gia chương trình. Suy nghĩ của họ cũng giống như Diệp Bách, vì thế khi thấy xe của chương trình dừng trước cửa, ánh mắt cả nhóm lập tức sáng lên. Nhưng khi người bước xuống là Thành Tuyên, sự hứng thú nhanh chóng tan biến, thay vào đó là vẻ thất vọng.
Trong dàn khách mời, Thành Tuyên là người nổi tiếng nhất, vì vậy khi xuống xe, thấy ánh mắt tập trung của mọi người, anh ta cho rằng điều này rất hiển nhiên. Nhưng khi phát hiện thái độ của họ giảm sút rõ rệt sau khi nhìn thấy mình, nụ cười trên gương mặt cứng lại.
Dù mọi người vẫn đứng dậy chào hỏi, thái độ lịch sự nhưng so với sự nhiệt tình trước đó khi nhìn xe đến thì rõ ràng kém hơn nhiều.
Thành Tuyên không khỏi cảm thấy khó chịu, nhưng vì đang có livestream, anh ta cố không biểu lộ quá rõ. Tuy nhiên, ánh mắt anh ta vô thức quét về phía Diệp Bách, người dường như đã hòa nhập rất tốt với những người còn lại.
Anh ta lập tức cho rằng Diệp Bách đã làm điều gì đó sau lưng anh ta. Lúc ở bệnh viện cũng vậy, chắc chắn là thủ đoạn lạt mềm buộc chặt.
Ánh mắt Thành Tuyên thoáng qua vẻ khó chịu, nhưng nghĩ đến chú của mình, anh ta nhịn lại. Nhìn lướt qua các camera, anh ta chọn một góc khuất, tắt micro và cau mày ra lệnh với giọng điệu như chủ nhân:
“Cậu đi theo tôi một lát.”
Nói xong, anh ta không quan tâm phản ứng của Diệp Bách, quay người đi về phía góc khuất.
Hiển nhiên, trong suy nghĩ của anh ta,Diệp Bách luôn nghe lời anh ta răm rắp, chắc chắn sẽ đi theo.
Thế nhưng, Diệp Bách chỉ liếc bóng lưng của anh ta một cái, thản nhiên đảo mắt, tiếp tục ngồi trên sofa cùng mọi người chờ "niềm hy vọng cuối cùng".
Đi được nửa đường, Thành Tuyên phát hiện phía sau không có tiếng bước chân, quay đầu lại mới thấy Diệp Bách hoàn toàn không nhúc nhích.
Sắc mặt anh ta khó coi hơn, định nói gì đó nhưng ngại có đông người ở đây, anh ta đành nhẫn nhịn:
“Tôi có chuyện muốn nói rõ với cậu.”
Diệp Bách: “Anh biết gϊếŧ heo không?”
Thành Tuyên: “??? Cậu đang nói gì thế? Chuyện này liên quan gì đến gϊếŧ heo?”
Diệp Bách lạnh lùng đáp: “Nếu cậu không biết gϊếŧ heo, vậy thì giữa chúng ta chẳng còn gì để nói.”
Thành Tuyên cảm thấy Diệp Bách đang cố tình gây sự. Có lẽ do sau khi gặp chú của anh ta, Diệp Bách nghĩ đã có chỗ dựa, liền nói: “Cậu lúc nào cũng phải vô dụng như vậy sao?”
Những người còn lại vốn đã nghe qua tin đồn giữa Diệp Bách và Thành Tuyên, nhưng giờ đây cảm thấy hai người này hình như không giống như lời đồn rằng Diệp Bách cứ bám riết lấy Thành Tuyên. Chẳng lẽ tin đồn hôm nay trên hot search mới là thật?
Vị Tông tổng kia còn quyền lực hơn nhiều, lại còn là chú của Thành Tuyên?
Mọi người bắt đầu tự suy diễn, ánh mắt nhìn Diệp Bách dần lộ vẻ kính nể.
Quá là lợi hại.
Diệp Bách ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt của mọi người.
Đây là ánh mắt gì vậy? Có phải có chỗ nào không đúng không?"
Tuy nhiên, còn chưa kịp để cậu nghiên cứu kỹ ánh mắt kỳ lạ này, mọi người đã nhanh chóng thu lại ánh nhìn và nhìn Thành Tuyên mở miệng khuyên nhủ: "Diệp Bách không nhằm vào cậu đâu, chỉ là chúng tôi thực sự rất cần một người biết... gϊếŧ lợn."
Thành Tuyên: "..."
Anh ta nhìn mọi người với vẻ mặt nghiêm túc khó tin, chân mày càng nhíu chặt hơn, thậm chí còn có cảm giác mình đi nhầm đoàn quay chương trình.