Khi đến phòng của Lục Nam, Lục Nhiễm nhẹ nhàng đặt Lục Nam lên giường. Anh ngồi xuống bên giường, tay vuốt nhẹ mái tóc của cậu ấy:
"Em nghỉ ngơi đi, anh ở đây với em." - Lục Nhiễm nói, giọng dịu dàng.
Lục Nam vẫn không đáp lời, chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào trần nhà. Lục Nhiễm thở dài, Lục Nam cũng không muốn nói chuyện nhiều. Cậu chẳng biết Lục Nhiễm đang nghĩ gì nữa.
Thấy Lục Nam cũng chẳng mặn mà trò chuyện, Lục Nhiễm đành trở về phòng của mình.
Trong căn phòng xa hoa này, Lục Nam cũng không muốn thiết tha gì cả, giờ cậu cũng thành tàn phế rồi. Hy vọng Lục Nhiễm đừng nhắm vào cậu nữa, mặc dù trước đây Lục Nam bắt nạt Lục Nhiễm cũng khá nhiều. Thôi mệt rồi, đi ngủ thôi!! Trời sập thì mai tính tiếp. Nhưng ngay cận kề giây phút Lục Nam sắp lim dim, hệ thống bỗng thông báo:
"Bíp.. Hệ thống 222 cập nhật nhiệm vụ 1: Ký chủ đem trả lại chiếc vòng cổ vỏ ốc cho Lục Nhiễm, thời hạn thực hiện 2 ngày"
"Cái gì đấy??!!" Lục Nam bỗng giật cả mình…
"Ký Chủ phải đem trả…"
"Khoan ta biết... nhưng cái vòng đó vốn là của mẹ ta mà, cái vòng chỉ được truyền lại cho các con trưởng bên họ ngoại thì ta là con ruột, giữ là đúng sao phải trả..??"
Lục Nam thắc mắc, tại sao phải trả lại cái vòng cho tu hú kia chứ.
"Thưa Ký chủ, ký chủ trả lại vòng là để học cách buông bỏ, từ đó diệt cỏ tận gốc oán niệm trong lòng. Tuy rằng ký chủ mới đúng thật là chủ nhân của chiếc vòng nhưng mẹ đã trao nó cho Lục Nhiễm trước, ký chủ còn chấp niệm sở hữu chiếc vòng ấy, tức là sẽ không thể tập trung hoàn thành nguyện vọng 1 làm cá mặn mặc kệ sự đời có đúng không? Hơn nữa, ký chủ còn nhớ về điều kiện chích điện khi ký kết hợp đồng không? Ký chủ không được quyền từ chối đấy nhé!!"
"Phải trả lại thật sao?!!"
Lục Nam thực có chút hối tiếc. Cậu tâm đắc nhất là chiếc vòng vòng này, không phải vì nó đẹp hay hiếm. Chỉ vì nó là bảo vật gia truyền nhưng lại chỉ trao cho con trưởng nên càng đáng quý. Lục Nhiễm đâu phải con ruột của Lục gia, cậu mới là người thừa kế chính thức.
Tài sản có thể không tranh với Lục Nhiễm, nhưng chiếc lòng là minh chứng duy nhất có sự liên hệ máu mủ tình thân của Lục Nam với gia tộc bên ngoại. Ngay cả chiếc vòng cũng phải trả lại cho thiếu gia giả thì chẳng phải Lục Nam cứ như là người dưng trong nhà họ Lục hay sao?
"Đúng vậy! ký chủ tranh thủ làm nhiệm vụ nhé!!"
Lục Nam lại nằm vật lên giường, cậu nhấc cái điện thoại nhắn tin cho Lục Nhiễm.
/Tối nay anh qua phòng tôi xíu nhé! Chân tôi không tiện, tôi có đồ muốn đưa cho anh/
Phía bên kia nhanh chóng rep lại ngay.
/Được em./