Kết Hôn Với Ảnh Đế Sau Đó Nổi Tiếng Khắp Mạng

Chương 3

Tim Văn Vĩnh Dật bỗng thắt lại.

Nửa năm trước, vì không chịu nổi cuộc sống tẻ nhạt kéo dài lê thê, Văn Vĩnh Dật quyết tâm dấn thân vào con đường thi công chức cũng dài lê thê không kém, để tiết kiệm chi phí, cậu dọn khỏi căn hộ studio, chuyển đến ở ghép trong một ký túc xá giá rẻ.

Ngày đầu tiên chuyển đến, vừa mở cửa, đập vào mắt là nhan sắc tuyệt trần của Hạo Mộc, Văn Vĩnh Dật kinh ngạc đến mức đánh rơi vali, đi vòng quanh Hạo Mộc mấy vòng, sững sờ mất ba ngày, suýt nữa thì cong luôn.

Sau đó cậu mới biết bạn cùng phòng của mình là một diễn viên hạng 18, còn bản thân cậu, vì áp lực thi cử quá lớn, kinh tế eo hẹp, cuối cùng đã tìm được một công việc bán thời gian —— làm trợ lý lịch trình cho Hạo Mộc.

Làm bạn cùng phòng kiêm trợ lý của Hạo Mộc được vài tháng, Văn Vĩnh Dật đương nhiên biết thói quen của cậu, khi cực kỳ vui vẻ hoặc buồn bã, cậu sẽ cắn cắn khớp ngón tay để bình tĩnh lại.

"Đây mà gọi là không sao à? Rõ ràng là buồn muốn chết rồi!" Văn Vĩnh Dật xót bạn cùng phòng, kéo Hạ Nam đi đến chỗ ngồi, Hạo Mộc vẫn cúi gằm mặt, vai thỉnh thoảng run lên, có vẻ như tâm trạng đang rất tệ.

Văn Vĩnh Dật đẩy ly cocktail về phía Hạo Mộc, nhỏ giọng an ủi: "Cậu đừng lo lắng, nhất định sẽ giải quyết được mà, mấy thứ trên mạng thôi mà, cách nhau cái màn hình cũng chẳng làm gì được cậu đâu, đúng không? Cậu đừng lên mạng nữa, tớ sẽ thay cậu chửi lũ học sinh tiểu học này."

Hạo Mộc không phản ứng, ngón tay gõ nhanh trên màn hình, vai lại run lên.

Văn Vĩnh Dật cẩn thận đến gần Hạo Mộc: "Mộc Mộc, đừng buồn nữa, Lâm Đồ và Ngụy Thành Công không phải người, tớ sẽ giúp cậu, tớ..."

"Hả?" Mãi đến khi Văn Vĩnh Dật đặt tay lên vai, Hạo Mộc mới có phản ứng, ngẩng đầu lên, khóe miệng còn vương chút ý cười chưa kịp kìm nén, nhìn Văn Vĩnh Dật với vẻ mặt vẫn còn đang vui vẻ, "Cậu nói gì cơ? Anh Ngụy làm sao?"

Văn Vĩnh Dật: "?"

"Cậu không xem hot search à?"

"Không." Hạo Mộc ngơ ngác, "Hot search làm sao?"

Không xem là tốt rồi.

Văn Vĩnh Dật thở phào nhẹ nhõm, ghé sát vào: "Vậy cậu đang xem gì thế?"

"Ồ! Tớ đang lướt nhóm fan!"

Hạo Mộc cười, hào phóng đưa màn hình điện thoại cho Văn Vĩnh Dật xem, định chia sẻ đoạn chat nhóm, nhưng lại vô tình chạm vào Weibo, vô số tin nhắn riêng của fan Lâm Đồ và các chiến binh chính nghĩa lập tức ùa ra, tràn ngập những lời chửi rủa tục tĩu, mỉa mai cay nghiệt, hận thù ngút trời, đọc xong có thể phun máu tại chỗ.

"Ôi trời ơi, thảo nào cậu bảo tớ đừng xem hot search." Hạo Mộc vội vàng che màn hình, hít sâu một hơi, niệm hai câu "A Di Đà Phật chúng sinh giai khổ", sau đó mới thoát Weibo, mở một ứng dụng chat khác.

Khác hẳn với Weibo, nhóm chat này vô cùng hài hòa, tràn ngập bong bóng màu hồng và "aaaaaaaaaaaa".

Hạo Mộc nhét điện thoại vào tay Văn Vĩnh Dật, nắm lấy vai cậu, như thể không hề nhìn thấy những lời mắng chửi ngập trời kia, giọng nói run lên vì kích động.

"Cậu biết không, thầy Cố về nước rồi! Mới hạ cánh ở sân bay Bắc Thành một tiếng trước! Có chị em trong nhóm đã chặn được thầy ấy ở sân bay rồi!"

Cậu lại run rẩy lướt lên trên, mở một đoạn video, rõ ràng là quay vội, hình ảnh rung lắc dữ dội, tiếng hét phấn khích của cô gái vang lên từ loa điện thoại: "Á á á trời ơi là ảnh đế, ảnh đế về nước rồi! Tôi cũng không ngờ vừa xuống máy bay đã gặp được! Cho mọi người trong nhóm xem nhé! Lịch trình riêng tư không được lan truyền đâu!"