Hồi tưởng lại tình hình hôm qua khi đánh gϊếŧ Zombie, Ngô Dịch bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Hôm qua, con Zombie duy nhất mà anh đào được kết tinh là do anh dùng phi đao để xử lý. Còn những con khác không có kết tinh, đều là do anh dùng rìu gϊếŧ chết.
Như vậy, có thể thấy, chỉ cần hanh dùng vũ khí trực tiếp chém gϊếŧ Zombie, kết tinh sẽ tự động biến thành một tia sáng và bị anh hấp thu. Còn nếu không trải qua bất kỳ công cụ gϊếŧ chóc nào, kết tinh sẽ vẫn giữ lại trong đầu của Zombie.
Giải đáp thắc mắc trong lòng đã lâu, Ngô Dịch thở dài một hơi.
Anh thực sự lo lắng nếu không có kết tinh, thì sẽ khiến anh trong mưa máu đỏ chậm rãi mất đi lợi thế, tiêu hao hết sức lực.
"Đúng rồi!" Ngô Dịch đột nhiên nhớ lại việc vào ngày thứ hai tận thế, khi cánh tay anh bỗng nhiên phát sáng, và con số 10.6 xuất hiện trong đầu anh. Điều đó rốt cuộc là có ý nghĩa gì?
Anh nâng tay phải lên, chăm chú nhìn lại.
"Ách? Sao không xuất hiện?"
Ngô Dịch ngạc nhiên một chút, nhíu chặt lông mày, cố gắng nhớ lại mọi chi tiết khi đó.
"Đúng rồi, hình như lúc đó mình vừa vung rìu một cái." Ngô Dịch lại cố gắng vận dụng lực, rồi nhìn xuống cánh tay mình. Lần này, tia sáng quả nhiên xuất hiện! Chỉ trong giây lát, một con số lại xuất hiện trong đầu anh.
"10.609."
Sự thay đổi của con số này khiến Ngô Dịch chú ý. Lần trước, con số là 10.6, hiện tại lại tăng lên 0.009.
"Vậy là...?" Ngô Dịch bỗng dưng hiểu ra.
Tận thế đến nay, số lượng Zombie mà anh đã gϊếŧ chính xác là chín. Chẳng lẽ, mỗi khi anh gϊếŧ một con Zombie, con số trên cánh tay anh lại tăng lên 0.001?
Vậy con số này có thể là gì?
Nhìn thấy con số đó, Ngô Dịch ngay lập tức nghĩ tới những bộ manga và tiểu thuyết mà anh đã đọc, và anh nhận ra, con số này rất có thể đại diện cho năng lực của anh. Có thể là một chỉ số về sức chiến đấu hay sinh mệnh lực...
Ngô Dịch biểu lộ ngay lập tức trở nên cổ quái.
Cảm giác này quá khó tin, tựa như toàn bộ thế giới này đã chuyển thành trò chơi, mà anh giờ đây chính là một người chơi trong thế giới đó, giống như thể đang tham gia vào một game sinh tồn.
Điều khiến anh ngạc nhiên là, con số này không phải hiển thị trực tiếp trên cánh tay dưới dạng đồ họa mà là truyền đạt vào trong đầu qua ý niệm, như vậy những người không biết chữ vẫn có thể nhận ra.
Anh nhận ra rằng, rất có thể ở các nơi khác trong thế giới này, với những ngôn ngữ và màu da khác nhau, mọi người cũng sẽ nhìn thấy màn hình như vậy.
Tuy nhiên, việc tận thế bỗng nhiên xuất hiện đã vượt xa mọi tưởng tượng của anh, nên việc con số này xuất hiện trên người anh cũng không phải điều gì quá khó để tiếp nhận.
Dù sao, sống sót vẫn là điều quan trọng nhất.
Ngô Dịch cảm thấy không cần phải bận tâm quá nhiều về con số này, anh quyết định tạm thời gọi nó là "sinh mệnh lực".
Nhưng khi nghĩ đến việc gϊếŧ một con Zombie chỉ có thể giúp anhtăng thêm 0.001 sinh mệnh lực, anh cảm thấy thật sự quá ít. Tính toán một chút, để gia tăng được một điểm sinh mệnh lực, anh cần phải gϊếŧ tới một nghìn con Zombie.
Nếu dựa vào trận mưa máu kéo dài nửa giờ như vừa rồi, Ngô Dịch chỉ có thể thu về 10.6 sinh mệnh lực, điều này tương đương với việc gϊếŧ chết 16.000 con Zombie.
Với số lượng Zombie khổng lồ như vậy, anh không biết phải gϊếŧ đến khi nào mới xong.
Hơn nữa, Zombie không phải những con vật vô tri, chúng sẽ mai phục, tấn công và thậm chí có sức mạnh công kích không hề nhỏ. Nếu phải phân tán tìm kiếm, anh sẽ phải tốn rất nhiều thời gian. Còn nếu tất cả Zombie tập hợp lại một chỗ, liệu có ai đủ ngốc để đối mặt với chúng mà không sợ hãi?