"Ta nghe nói... từ khi vị biểu tiểu thư ấy vào phủ, không biết bao nhiêu chuyện cười đã xảy ra... Buồn cười nhất là hôm qua, khi tiểu thư đi học điều chế hương liệu, vị biểu tiểu thư này cứ chăm chú nhìn tiểu thư làm, tiểu thư làm gì nàng ta cũng làm theo y hệt, cố gắng hết sức để vượt qua tiểu thư... Kết quả là... kết quả là..."
Nha hoàn mặt tròn vừa kể vừa cười, nghĩ đến chuyện buồn cười nên không nhịn được, đến mức nói không ra lời, mặt đỏ bừng lên.
"Kết quả thế nào vậy?" Các nha hoàn khác tò mò hỏi.
Chuyện này họ vẫn chưa biết.
Không biết lần này vị biểu tiểu thư ấy lại gây ra chuyện cười gì.
Công việc của những nha hoàn làm việc nặng nhọc rất mệt mỏi, tiền lương lại ít ỏi.
Mà biểu tiểu thư ở Nam Huân Viện lại là người keo kiệt, chưa từng ban thưởng cho họ.
Vì thế, họ chỉ biết dựa vào những câu chuyện cười về vị biểu tiểu thư này để giải khuây.
Nha hoàn mặt tròn phải lấy hơi một lúc lâu mới kể tiếp được, trên mặt tràn đầy ý cười không thể che giấu. "Kết quả là, vị biểu tiểu thư ấy mới học được nửa buổi thì mặt mũi tái nhợt, đầu óc choáng váng, mồ hôi lạnh túa ra khắp người... làm cho sư phụ dạy điều chế hương sợ hãi, vội vàng bẩm báo với lão phu nhân rồi gọi đại phu đến. Kết quả, đại phu của Nhân Hòa Đường đến xem xong… các ngươi đoán thử xem sao..."
"Vị biểu tiểu thư ấy..." Nha hoàn mặt tròn chỉ tay về phía chính viện của Nam Huân Viện, cười trộm nói: "Vị biểu tiểu thư ấy... bị mẫn cảm với mùi hương!"
Không ngửi được bất kỳ mùi hương nào, nếu ngửi phải là sẽ phát bệnh.
Nói xem chuyện này buồn cười hay không?
Ở Đại Tiêu, xứ sở nổi tiếng với sản xuất hương liệu, từ hoàng cung cho đến dân gian, ai ai cũng yêu thích mùi hương.
Dù là dân thường không có tiền mua hương liệu cũng sẽ tự lên núi hái vài loại hoa tươi về làm thành túi thơm, mang theo bên người để có thể luôn tỏa ra mùi hương dễ chịu.
Còn các tiểu thư khuê các thì càng khỏi phải nói.
Nhận biết các loại hương, xông hương, đấu hương...
Ngay từ nhỏ đã được ngâm mình trong đủ loại hương liệu, mùi hương đã thấm vào da thịt, đi đến đâu cũng để lại hương thơm vấn vít ba ngày.
Nếu ai đó có thể điều chế ra mùi hương đặc biệt, làm thành mùi hương độc quyền thì sẽ được vô số tiểu thư khuê các săn đón, ưa chuộng không ngớt.
Thế nhưng... nàng ta lại bị mẫn cảm với mùi hương...
Các nha hoàn chưa từng nghe qua căn bệnh này, nhìn nhau một lúc rồi phá lên cười, đến mức chảy cả nước mắt.
"Ê, các ngươi ngửi thử mùi hương trên người ta xem..." Nha hoàn có chút nhan sắc nâng một góc tay áo lên, ánh mắt đầy vẻ đắc ý.
"Ơ, sao mùi này lại khác hẳn mùi của bọn ta?"
"Thơm quá đi..."
"Đây là mùi gì thế?"