Đến Giờ Diễn Kịch Rồi

Chương 9

Nhìn cánh cửa thang máy đóng lại, Trần Lộ vẫn chưa lấy lại toàn bộ linh hồn.

Câu nói cuối cùng của Tần Cố Xuyên, sao cứ có cảm giác như đang mỉm cười vậy nhỉ?

Kỳ lạ thật…

Trần Lộ hơi hoang mang, nhưng cũng không để tâm đến chuyện này lắm, dù sao cậu ấy cũng vô cùng chắc chắn Tần Cố Xuyên không giống mình, không thể nào là người xuyên không.

Tần Cố Xuyên hoà nhập với thế giới này vô cùng hài hoà, nếu anh ấy là người xuyên không, chắc chắn anh ấy sẽ không thể nào đối mặt với dàn vệ sĩ như đội danh dự mà vẫn đi lại một cách tự nhiên như vậy.

Ít nhất Trần Lộ tự nhận mình hoàn toàn không thể làm được việc đó nếu không bật cười.

Đặc biệt là anh ấy có vẻ cũng không phải người có tài diễn xuất, vừa rồi cậu ấy chỉ vẫy tay chúc ngủ ngon, Tần Cố Xuyên đã có thể bị cậu ấy chọc cười, càng không thể nói đến khả năng diễn xuất.

Vì vậy, rất có thể bản chất của bá tổng này không hề lạnh lùng như vậy, chỉ là lạnh nhạt với riêng ‘Trần Lộ’ mà thôi.

Trần Lộ không đọc nhiều tiểu thuyết xưa, nhưng trên mạng có rất nhiều bài bình luận, đại khái là những tình tiết cẩu huyết, tra hay ngược luyến tình thâm.

Trần Lộ cảm thấy suy đoán của mình rất hợp lý.

Đối với Trần Lộ bây giờ, Tần Cố Xuyên là người như thế nào không quan trọng, cậu ấy đã vượt qua cơn khủng hoảng lạc đường và trở về phòng, tiếp theo cần phải chính thức bắt đầu suy nghĩ về việc xử lý cốt truyện tiếp theo như thế nào.

Hiện tại, Trần Lộ đã hoàn thành một nửa cốt truyện, phần trước ở nhà ăn vẫn thuộc cấp độ hướng dẫn người mới, chỉ là xuống lầu ăn cơm, sau đó cãi nhau một chút là có thể kết thúc.

Nhưng nửa sau rõ ràng không đơn giản như thế.

Trong cốt truyện, ‘Trần Lộ’ không hề từ bỏ ý định gặp người nhà vì bị ‘Tần Cố Xuyên’ từ chối. Kể từ khi vào nhà họ Tần, cậu ấy không có bất kỳ cách nào để liên lạc với gia đình, ‘Trần Lộ’ hy vọng có thể ra ngoài gặp mặt người nhà và báo bình an để họ yên tâm.

Về cốt truyện này, thực ra Trần Lộ không có ác cảm với nhân vật, chỉ là tính cách có hơi ủy mị một chút, có thể là do trào lưu của tiểu thuyết xưa, nhân vật này về mặt làm người vẫn không có vấn đề gì.

Và ‘Trần Lộ’ rất kiên định với ý muốn về nhà sau khi bị ‘Tần Cố Xuyên’ từ chối, vì vậy một đoạn cốt truyện còn lại là vài ngày sau ‘Trần Lộ’ giả vờ muốn đưa đồ cho ‘Tần Cố Xuyên’, định lái xe rời khỏi nhà họ Tần, kết quả bị ‘Tần Cố Xuyên’ nhìn thấu và bắt tại chỗ.

Cốt truyện này thoạt nhìn cũng không khó, vẫn thuộc phạm vi thử thách người mới.

Nhưng thử thách người mới này không bao gồm Trần Lộ.

Bởi vì Trần Lộ… làm gì biết lái xe.

Trần Lộ chưa từng thi bằng lái nhìn đoạn miêu tả ‘bị bắt tại chỗ’ cuối cùng của cốt truyện, nghiêm túc trầm tư vài giây.

Có lẽ đoạn cốt truyện này cũng không cần cậu ấy lái xe đâu nhỉ.

Và…

Vị Tần bá tổng này không cần đi làm thật sao, rõ ràng ở nhà ăn còn phải phê duyệt tài liệu!

Theo như miêu tả trong truyện, khi thụ chính muốn lái xe rời đi, chắc chắn là sẽ vào giờ làm việc của bá tổng. Nếu không phải giờ làm việc, nhân vật của cậu ấy cũng không thể lấy cớ đưa đồ.

Tại sao vào giờ làm việc này, vị bá tổng này lại có thời gian đến bắt một tiểu bạch hoa đang bỏ trốn!

Sau khi Trần Lộ thầm oán trách trong lòng, đột nhiên giật mình.

Đúng vậy, tại sao vào thời điểm này Tần bá tổng lại bất ngờ quay về, nói đến thì cốt truyện trong đầu cậu ấy cũng không nói rõ thời gian ‘Trần Lộ’ lái xe bỏ trốn, chỉ có ba từ ‘vài ngày sau’ rất sơ sài.

… Không lẽ cậu ấy còn phải tìm hiểu xem Tần bá tổng sẽ đột nhiên về nhà vào ngày nào, nếu không cậu ấy trốn thoát thành công khỏi nhà họ Tần thật thì sẽ xảy ra chuyện lớn nhé!

Cậu ấy phải tìm hiểu thế nào???

Cốt truyện này chắc không gài bẫy như vậy chứ?

Trong lòng mang theo nghi vấn này, Trần Lộ bắt đầu công việc chuẩn bị ban đầu - cậu ấy đã ghi nhớ được gần hết bản đồ khu vực mình có thể hoạt động trong nhà họ Tần, đảm bảo có thể tìm được gara xe, đồng thời cũng tìm hiểu rõ cách lấy chìa khóa xe.

Có gợi ý trong cốt truyện, những việc này thật sự không khó, cuối cùng Trần Lộ phát hiện chuyện thực sự khó khăn, đúng là vấn đề mà cậu ấy đã nghĩ đến trước đó.

Sau khi nhận ra vấn đề thời gian Tần Cố Xuyên về nhà, Trần Lộ vô thức bắt đầu quan sát hoạt động sinh hoạt của anh ấy.

Lúc này, việc cửa sổ phòng Trần Lộ hướng thẳng ra cổng chính đã có lợi, ít nhất Trần Lộ biết rõ Tần Cố Xuyên ra ngoài và về nhà lúc nào.

Trần Lộ quan sát nhiều ngày như vậy, rất chắc chắn thời gian Tần Cố Xuyên về nhà… hoàn toàn không có quy luật.

Sớm thì có thể về lúc hơn 10 giờ sáng, muộn thì cả ngày cũng không về, hỏi người giúp việc thì nhận được câu trả lời rất thẳng thắn.

Đại thiếu gia đi công tác rồi.