Tập đoàn Lăng Vi là tập đoàn nghiên cứu khoa học cỡ lớn lấy việc phát minh, sản xuất, lắp ráp cơ giáp làm chủ, không chỉ cơ giáp nghiên cứu phát minh ra có tính năng đi trước thời đại, đến cả thiết bị phi hành hay xe bay được sản xuất ra cũng được rất nhiều người săn đón, ngoài ra quan hệ giữa nhà họ Lăng và nhà họ Tưởng của quân đoàn Đệ Nhất rất thân thiết, ngồi vững cái ghế đứng đầu trong ngành.
Là gia tộc nắm giữ kỹ thuật khoa học tiên tiến như vậy, nhà họ Lăng chiếm được hẳn một tòa trang viên rộng lớn tại khu A tấc đất tấc vàng khó ai chen chân vào được, bên ngoài trang viên trồng các loại cây cảnh cực kỳ quý giá đắt đỏ và vô hại đối với tinh hệ Hải Vi, giữa mảng xanh rờn, là những tòa kiến trúc có dáng hình kỳ lạ đan xen, trông như những con dã thú đang hạ mình rình mồi, đây chính là biệt thự người nhà họ Lăng sinh sống.
Hôm nay, người giúp việc nhà họ Lăng vẫn tới lui như bình thường, điều khiển người máy quét dọn mọi ngóc ngách trong trang viên, nhưng một phòng trong số đó, có người lật tung căn phòng ngăn nắp không chút sai sót thành một mớ hỗn độn.
“Tôi nhớ đúng là cái phòng này mà, nó trốn đâu rồi?”
Sau khi lục tung các ngăn tủ nhưng không tìm được thứ mình muốn tìm, Lăng Phong đã thay một bộ áo ngủ rộng rãi, hơi bực bội cào cào mái tóc đen ngắn, tiếp tục chọn mục tiêu xấu số để tìm kiếm.
Khi đôi mắt hắn đảo qua chiếc tủ phía sau bàn làm việc, cảm giác quen thuộc bỗng dâng lên, Lăng Phong đi qua đống đồ đạc lộn xộn dưới đất do mình lật tung lên, đi đến chiếc tủ đó, có hơi vụng về áp quang não của mình lên mặt tủ, quả nhiên mặt tủ mở ra ngay như đã đoán, tất cả những thứ bên trong đều lộ ra trước mắt.
Lăng Phong liếc một cái đã nhìn thấy ngay một chiếc hộp vuông nhỏ xinh tinh tế giữa đống đồ vật lộn xộn, trái tim như bị bóp một cái, chờ đến lúc tỉnh táo lại thì đã thấy chiếc hộp bị hắn nắm trong tay, hắn kiệt sức ngồi xuống chiếc ghế trước bàn làm việc, khi mở hộp ra quả nhiên thấy một chiếc vòng tay màu xanh biển.
Nếu lúc trước hắn cảm thấy tất cả chỉ là mơ, thì hiện tại có thể nói cảnh trong mơ này quá mức chân thật.
Hắn và em gái từ nhỏ đã mất đi cha mẹ, vẫn luôn ở trong nhà người thân đến khi hắn tốt nghiệp đại học, sau đó hắn mới dẫn theo em gái trở về nhà của bọn họ, sau khi xu hướng tính dục của hắn bị em gái phát hiện ra, luôn cố ý vô tình đưa tiểu thuyết cổ cho hắn đọc, nói cho hay là để hắn học hỏi thêm, để cho khi thực chiến thật không bị thương.
Thói quen này vẫn luôn tiếp diễn cho đến bây giờ, hắn học tập được không ít nhưng vẫn còn độc thân, thường bị em gái hắn cười chê.
“Anh ơi.” Dường như Lăng Phong vẫn còn nghe thấy giọng nói của em gái vang bên tai mình: “Em lại tìm cho anh một quyển, rất hay, anh thấy tên của nó tục, trong truyện một anh chàng đẹp trai siêu ngầu, à à, còn nữa, bên trong còn có một người xấu trùng tên với anh.”
“Là tiểu thuyết thôi mà, nhân vật đều là hư cấu.” Lăng Phong đành phải nhận lấy đồ vật mà em gái dâng cho như hiến của quý, mặt bìa viết cái gì mà người chồng mang thai của thượng tướng, bị sốc không hề nhẹ: “Em chắc là mình không lấy sai chứ?”
“Không có đâu, đây là truyện tinh tế, abo, anh biết ABO là gì đúng không! Nam nam sinh con, ha ha ha…”
Tiếng cười đùa của em gái vẫn văng vẳng bên tai không dứt, đến khi khóe miệng không tự chủ nhếch lên thì Lăng Phong mới bất giác tỉnh lại: “May là nhóc con kia đã kết hôn, cho dù hắn không còn nữa thì cũng không cần lo lắng rằng ai sẽ chăm sóc em ấy nữa.”
Tầm mắt lại chuyển sang chiếc vòng tay, Lăng Phong nghĩ một hồi rồi cầm lấy đao quân dụng được đặt trên bàn sách, cắt ngón tay rồi nhỏ một giọt máu lên trên vòng tay, đồng thời dựa vào ký ức trong đầu, hắn phóng tinh thần lực mỏng manh của hắn ra ngoài, máu tươi cùng linh lực vừa chạm vào vòng tay, vòng tay vốn màu lam nhạt không có gì xuất sắc đột nhiên trở nên tối tăm, tựa như bầu trời đêm lốm đốm ánh sao.
Hắn đeo chiếc vòng vào tay trái mình, thấy vòng tay bắt đầu thu nhỏ lại với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, biến thành một hình xăm bám sát lấy làn da của hắn, Lăng Phong bị phát sinh dị biến đột nhiên của vòng tay làm cho kinh ngạc nhảy bổ lên, còn chưa kịp tìm tòi nghiên cứu vì sao vòng tay phản ứng khác với những gì trong sách viết, thì trong phòng có một tiếng chuông vang lên.
Lăng Phong nâng tay còn lại lên, nhấn nút nghe điện thoại trên màn hình quang não:
“Alo!”
“Con đang ở đâu? Tại sao hôm qua quang não không thể liên lạc được vậy?”
Lăng Phong nghe thấy giọng nói cực kỳ quen thuộc trong ký ức, ngây người ra trong chớp mắt, rồi mới mở miệng: “Ở trong phòng con.”
“Con đến thư phòng ngay đi.” Đối phương dường như đang tức giận, giọng điệu nghiêm túc cứng rắn.
“Một chút nữa con qua.” Lăng Phong nói xong liền tắt quang não, nhìn chằm chằm vào hoa văn trên cổ tay bối rối không biết làm gì, nhưng hắn nhớ rất rõ, sau khi vòng tay được kích hoạt, màu chuyển thành màu bầu trời đêm lốm đốm ánh sao, tại sao tình huống hiện tại của hắn có chút quỷ dị.
Vòng tay này là di vật của mẹ nguyên chủ để lại, sau lại bị hắn tặng cho người khác, trong cơ duyên trùng hợp ngẫu nhiên, người này là khiến cho máu dính vào vòng tay hắn, lại trong tình thế khẩn cấp phóng ra tinh thần lực, do đó mới kích hoạt vòng tay nhận chủ, người này chính là nhân vật chính của quyển sách, Lãnh Ninh, một Omega Linh Giả.
Sự khác nhau giữa thế giới hiện này và thế giới hiện thực ngoài giới tính ra, còn có một khác biệt lớn chính là người thức tỉnh, người thức tỉnh chia làm hai loại, một loại là thức tỉnh dị năng, bình thường sẽ tự thức tỉnh trước mười tám tuổi, nếu đến mười tám tuổi vẫn chưa thể thức tỉnh, người có tiền có thể dựa vào Thức Tỉnh Tề để đổi lấy cơ hội thức tỉnh lần thứ hai, thực lực của người thức tỉnh lần hai sẽ kém hơn so với người dị năng bẩm sinh.
Còn một loại khác là người thức tỉnh tinh thần lực, mọi người gọi là Linh Giả, các nguyên tố trong cơ thể người dị năng đa phần thường hung ác nóng nảy, lại không thể tự khai thông tinh thần lực cho mình, tình huống xuất hiện năng lượng bạo động thường xuyên xảy ra, cần phải có tinh thần lực của Linh Giả hỗ trợ, chỉ là, đến tận bây giờ vẫn chưa nghiên cứu ra Thức Tỉnh Tề cho Linh Giả, Linh Giả chỉ có thể thức tỉnh một cách tự nhiên, số lượng của họ ít hơn nhiều so so với người dị năng, đa phần người dị năng đều phải dựa vào Khai Thông Tề từ Linh Giả chế tạo ra để vượt qua năng lượng bạo động.
Mà nguyên chủ Lăng Phong đã trở thành một Linh Giả vào năm mười lăm tuổi, nhưng đáng tiếc khi trải qua trắc nghiệm thì điểm mạnh của hắn đều đặt hết lên trên thể năng, nếu như thức tỉnh dị năng hệ kim giống cha hắn hoặc anh trai hắn, có lẽ hắn sẽ trở thành một bậc thầy cơ giáp không tệ, nhưng cố tình, hắn lại thức tỉnh tinh thần lực không mạnh, muốn đột phá đến Linh Giả cấp trung đã rất khó khăn.
Là một Alpha có lòng tự trọng và hiếu thắng rất mạnh, việc trở thành một Linh Giả cấp thấp khiến Lăng Phong khó có thể chấp nhận, từ đó thiếu niên trong thời kỳ nổi loạn này bắt đầu làm ra các hành vi khó hiểu.
Người vừa gọi hắn qua thư phòng, chính là cha của Lăng Phong, Lăng Tịch Thành, chắc là muốn dạy cho đứa con trai hư hỏng này một trận.
Đứng trước tủ quần áo một lúc lâu, Lăng Phong tìm cái bao cổ tay rồi đeo lên, che lại cái hoa văn quái dị trên cổ tay trái, tạo lệnh cho quản gia người máy ở trong phòng, để nó dọn dẹp lại cái phòng vừa bị hắn bới tung lên, rồi mở cửa phòng đi đến thư phòng ở lầu ba.
Khi hắn giơ tay chuẩn bị gõ cửa, tay Lăng Phong đột nhiên khựng lại, hắn chợt nhớ ra nguyên chủ Lăng Phong là một đứa tính tình kiêu ngạo, ương ngạnh và hành động tùy hứng, phản nghịch, dù có muốn vào thư phòng của cha mình, thì cũng không bao giờ gõ cửa.
Để tránh bị nghi ngờ dẫn đến những phiền toái không cần thiết, Lăng Phong vặn tay nắm mở cửa phòng ra ngay, khóe miệng cong lên một nụ cười ngả ngớn rồi mới đi vào, chỉ là một người từ trước đến nay luôn có vẻ mặt hiền lành ôn hòa, không hiểu sao lại có thêm vài phần xấu xa.