Tôi Thay Đổi Vận Mệnh Sau Khi Tiến Vào Thế Giới Truyện Tranh Conan

Chương 11


“…Không có sao?” Giang Lai gãi cằm: “Nhưng theo lý mà nói… quả bom phải được đặt ở hai tầng này mới có thể phát huy tác dụng.”

Matsuda Jinpei cũng chìm vào suy nghĩ, cảm giác bất an mơ hồ vẫn bao trùm tâm trí anh không hề biến mất.

Tiếng nói chuyện vang lên bên tai, ngay khi quay lại, Giang Lai liền chạm mặt với nhóm cảnh sát trong bộ đồ chống bom.

“Ế!?” Một cảnh sát cao lớn trông vô cùng kinh ngạc: “Sao… vẫn còn dân thường chưa được sơ tán à?”

Viên cảnh sát thấp hơn nghiêm giọng: “Hãy nhanh chóng rời khỏi đây, ở đây rất nguy hiểm.”

Giang Lai lập tức nghiêm mặt, bịa chuyện một cách tự nhiên: “Tôi là trợ lý của các anh, được đặc biệt cử đến để hỗ trợ tìm kiếm bom.”

“Chúng tôi đã kiểm tra kỹ hai tầng này, không có dấu vết của bom.”

Giang Lai nghiêm túc điều chỉnh thái độ tăng tốc độ nói, đồng thời cậu sử dụng một vài thuật ngữ chuyên ngành mà mình nghe được từ Matsuda Jinpei để bổ sung giải thích, gia tăng tính thuyết phục.

Cậu còn không quên đưa tay vào túi áo, làm động tác như đang chuẩn bị xuất trình giấy tờ.

“Được rồi.” Viên cảnh sát cao gật đầu ra hiệu: “Không cần thêm thủ tục xác nhận nữa, giờ việc quan trọng là phải nhanh chóng tìm ra quả bom.”

Vì họ hiểu rằng thời gian là sinh mạng.

Điều này hoàn toàn hợp ý của Giang Lai, cậu nghiêm túc gật đầu theo: “Đúng vậy, không thể chậm trễ, chúng ta mau chóng tìm nơi tiếp theo thôi.”

Bên cạnh, Matsuda Jinpei lẩm bẩm với vẻ bất mãn: “Này, lừa gạt cảnh sát là hành vi…”

Giang Lai (với nụ cười nghiêm túc, không đỏ mặt, không run tay): “Khụ khụ, tình huống đặc biệt mà.”

Viên cảnh sát thấp nghĩ ngợi vài giây, sau đó ngẩng đầu nói: “Những tầng khác cũng đã được kiểm tra, nếu không tìm thấy ở đâu nữa, vậy xem ra… vẫn còn một nơi mà chúng ta đã bỏ qua.”

Linh hồn Matsuda Jinpei và viên cảnh sát thấp cùng thốt lên: “… Bản thân thang máy quan sát.”

“…!” Giang Lai ngẩn ra trong giây lát rồi dần hiểu ra: “Bên ngoài?”

“Rất hợp lý.” Viên cảnh sát cao nhanh chóng tiếp lời: “Theo cách suy nghĩ của tên tội phạm đặt bom, dù có tháo dỡ được quả bom bên trong, nếu kích nổ quả bom bên ngoài thì vẫn không thể sống sót…”

Nếu đúng như vậy, ngay cả khi Hagiwara đoán ra vị trí cụ thể nhờ vào những chữ cuối cùng trong thông báo của quả bom và cắt dây thành công, cậu ấy vẫn có thể bị quả bom bên ngoài gϊếŧ chết.

Giang Lai: Quá tàn nhẫn…!

Xung quanh thang máy quan sát đều trong suốt, chỉ có phần đỉnh là không, xem ra quả bom bên ngoài rất có thể được đặt ở trên đỉnh.

Cả nhóm đi đến kết luận này và nhanh chóng tiến đến cửa sổ tòa nhà, nhìn từ đây, họ có thể thấy từ góc nhìn nghiêng phía ngoài, trên đỉnh thang máy quan sát bị kẹt giữa hai tầng có một vật hình hộp bất thường.

“!”

Quả nhiên, đúng là ở đây…!

Viên cảnh sát cao lập tức nói: “Người phụ trách tòa nhà đã đưa cho tôi thẻ quyền điều khiển thang máy, có thể mở cửa tầng này và kiểm soát cả thang máy quan sát bên ngoài.”

“Mở cửa thang máy quan sát tầng này, từ đây có thể đi xuống đỉnh thang máy bị kẹt giữa hai tầng.” Viên cảnh sát thấp chuẩn bị sẵn hộp dụng cụ của mình: “Lát nữa tôi sẽ xuống đó tháo bom.”

Trong thời gian nhóm phân công và chuẩn bị, linh hồn Matsuda Jinpei đã lướt đến đỉnh thang máy quan sát, anh nhanh chóng trở lại với vẻ mặt nghiêm trọng:

“Là bom cảm ứng, không được làm động tác quá lớn!”

Hả?!

Giang Lai lập tức kéo viên cảnh sát thấp chuẩn bị xuống lại: “Cẩn thận, quả bom này tám phần là loại cảm ứng nên không thể di chuyển quá mạnh.”

Viên cảnh sát thấp thoáng kinh ngạc nhưng nhanh chóng đáp lại:

“Tốt lắm trợ lý, tôi sẽ hành động cẩn thận nhất có thể.”

Viên cảnh sát thấp đeo đai an toàn quanh eo rồi từ từ trèo xuống đỉnh thang máy bị kẹt giữa hai tầng. Đúng lúc này, bộ đàm trên thắt lưng của viên cảnh sát cao truyền đến một giọng nói: “Hagiwara báo cáo đai co rút ấy đã tháo xong bom, có thể cử người đưa họ ra khỏi thang máy…”

“Khoan đã!” Viên cảnh sát thấp bên dưới lập tức ngẩng đầu: “Đừng vội mở mạnh cửa, cũng yêu cầu họ không được di chuyển lung tung! Cảm ứng rung động của quả bom này đã gần chạm đến ngưỡng giới hạn rồi!”

“!?!”

“Ở yên trên đó đi.” Matsuda Jinpei dặn dò, sau đó nhanh chóng lướt xuống để quan sát tình hình.

Anh cúi người kiểm tra quả bom trên đỉnh thang máy, đồng hồ đếm ngược màu đỏ đang dần giảm xuống từng giây, trong đầu anh hiện lên các bước tháo gỡ nhanh chóng liên quan đến cấu tạo quả bom này.

Viên cảnh sát thấp đang tháo bom, mồ hôi lăn dài trên thái dương.

Loại bom này được lắp ráp theo phương thức phức tạp hiếm gặp, anh ta ít khi tiếp xúc với loại hình này, nếu tháo gỡ cần thì nhiều thời gian nhưng thời gian còn lại trên đồng hồ đếm ngược thì rất hạn chế!

Theo phản xạ, Matsuda Jinpei chỉ đạo: “Đổi phương pháp, tháo bên trái trước!”

Giang Lai ở phía trên cảm nhận được bầu không khí căng thẳng bên dưới, nghe thấy lời của Matsuda Jinpei, cậu hơi khựng lại, suy nghĩ một chút rồi quay sang viên cảnh sát cao nói: “Làm ơn đưa tôi một dây đai an toàn, tôi cần xuống xem thử.”