Có Muốn Yêu Đương Với Tiểu Tang Thi Omega Ngọt Ngào Không?

Chương 31

Như mọi người đã nói, hắn là người thiếu hụt cảm xúc.

Có lẽ chính vì sự thiếu hụt cảm xúc đã tạo ra dị năng mạnh mẽ như vậy, hoặc có thể chính dị năng này khiến hắn ngày càng trở nên lạnh nhạt.

Lam Trì quỳ xuống bên xác một con tang thi, từ thắt lưng rút ra một con dao găm, nhanh chóng rạch sau gáy tang thi.

Khi hắn đứng dậy, trong tay cầm một viên tinh thạch đỏ thẫm.

****

Ở bên kia bức tường, Hoa Uyên ôm một túi máu tươi, thoải mái uống một cách sảng khoái.

Quả nhiên cậu đoán đúng, trong kho máu của bệnh viện còn lưu giữ rất nhiều máu tươi!

Những túi máu này đã được bảo quản bằng công nghệ cao, khi lấy ra và rã đông, máu vẫn tươi như lúc mới đặt vào.

Sau khi uống mấy túi máu, Hoa Uyên thỏa mãn ợ một cái.

Nơi này thật tuyệt! Sau này nhất định sẽ quay lại!

Hoa Uyên đi lòng vòng trong kho máu, thỉnh thoảng lại sờ vào túi máu này, rồi lại sờ vào túi máu khác.

Cậu lưu luyến không rời, như muốn ở lại đây mãi mãi.

Về mặt tình cảm, thực ra cậu rất muốn ở lại trong kho máu này một thời gian, nhưng lý trí bảo cậu phải quay về căn cứ của đội phân phối vật tư. Vì chỉ có đội vật tư mới có thể đưa cậu đến chủ thành của nhân loại.

Dù hiện tại chẳng nhớ gì cả, nhưng câu nói "Đến trường quân đội tìm anh" đã trở thành niềm tin của cậu.

Cậu cảm thấy thế giới này thật sự vô cùng lạc lõng và cô đơn, chỉ có người ca ca đó mang lại cho cậu sự ấm áp và sức mạnh, cậu muốn đi tìm người đó!

Chắc chắn chủ thành của nhân loại rất nguy hiểm, nhưng dù có nguy hiểm thế nào cậu cũng phải đi, chỉ có nơi đó mới có thể cho cậu câu trả lời.

"May mà tên Lam Trì đáng ghét kia đã đi rồi, nếu không mình lúc nào cũng phải lo lắng đề phòng, sợ thân phận bị bại lộ." Hoa Uyên tự nói với chính mình, rồi vui vẻ hát nghêu ngao vài câu.

Nếu sau này đội vật tư phải rời khỏi thành phố K, cậu sẽ không thể đến đây để trộm máu nữa.

Vì vậy, cậu quyết định mang một ít túi máu về.

Ăn uống no nê, Hoa Uyên vui mừng đến nỗi mắt híp lại thành một đường cong, vừa hát nghêu ngao vừa bỏ túi máu từ tủ đông vào ba lô của mình.

"Khặc khặc, khặc khặc, ta là Omega hút máu~"

Hát liên tiếp mấy câu, Hoa Uyên mới đột nhiên nhận ra, âm thanh mà mình phát ra khi hát lại giống như tiếng rít của những con tang thi khác.

Suy nghĩ kỹ lại, cảm thấy khá đáng sợ.

Cậu vốn rất ghét tiếng rít của những con tang thi. Nhưng khi mở miệng hát, cũng phát ra âm thanh "khặc khặc" khó nghe từ cuống họng, giống hệt như bọn chúng.

Hoa Uyên khẽ mím môi, miệng hơi cong xuống.

Giấc mơ trở thành ca sĩ đã tan vỡ rồi, hu hu hu~

Cậu chất đầy túi máu vào ba lô, cho đến khi không còn nhét được nữa, mới buộc chặt ba lô. Thấy vẫn chưa đủ, cậu còn nhét thêm vài túi vào trong tay áo.

Hoa Uyên đeo ba lô nặng trĩu lên lưng, không chút phòng bị mà mở cửa kho máu.

Nhưng ngay khi cậu nhìn ra, cậu thấy một dáng người quen thuộc, cao và thon dài, đứng ở cuối hành lang.

Người đó dường như chỉ đang đi qua, nhưng sau khi nghe thấy tiếng động, ánh mắt lập tức nhìn về phía này.

Hoa Uyên: "……"

Xui thật.

Lúc nãy không nên nói xấu Lam Trì, giờ thì đúng là nhắc Tào Thao, Tào Tháo đến thật rồi QAQ.

Trong lúc hoảng hốt, Hoa Uyên chọn cách giả vờ không nhìn thấy. Cậu cúi đầu đi về phía ngược lại, đồng thời nhanh chóng nhét những túi máu vào trong áo.

Cái bụng nhỏ nhắn lạnh buốt, khiến cậu phải rùng mình.

Giây tiếp theo, cổ áo bị một bàn tay to lớn kéo lại.

Lực đạo mạnh mẽ từ phía sau khiến Hoa Uyên run rẩy quay người lại, đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Lam Trì.

Đáng sợ quá!!!

Hoa Uyên cảm thấy đầu mình chắc chắn sẽ bị đánh vỡ, sự nghiệp làm tang thi của cậu đã kết thúc ở đây, máu sẽ văng tung tóe ngay trong giây phút tiếp theo.

Nhưng, sau một thời gian dài chờ đợi, đầu của cậu vẫn còn nguyên vẹn.

"Đừng bao giờ để lưng của mình lộ ra với kẻ thù."

Giọng nói lạnh lùng của Lam Trì vang vọng trong hành lang bệnh viện vắng lặng. Sau một lúc, Hoa Uyên mới nhận ra, dường như mình đã bị đối phương coi thường.

Nhìn vào ánh mắt không mang tia cảm xúc nhân loại của Lam Trì, Hoa Uyên chợt nhớ lại những gì đội vật tư nói về Lam Trì.

"——Bộ trưởng Lam giải phẫu tang thi. Trời ạ, cảnh tượng máu me như vậy mà không chớp mắt."

"——Về tính cách, có chút thiếu hụt."

"——Tàn nhẫn và hiếu chiến."

Cậu rùng mình, cảm giác tính mạng của mình đang bị đe dọa.