Thập Niên 90: Sau Khi Phá Bỏ Di Dời, Cả Nhà Kim Nguyên Bảo Phất Nhanh!

Chương 5

Bên này, nhà Kim Nguyên Bảo cô chính là ở phường Hạnh Phúc, giờ cô có thể phát tài rồi, Kim Nguyên Bảo vui vẻ vô cùng, vội vàng che miệng lại, không dám cười thành tiếng.

Sau khi ông chủ Thường và vợ rời khỏi phòng 326 được khoảng mười phút, Kim Nguyên Bảo mới bình tĩnh rồi mới dám quay về cửa lớn của Dạ Lai Hương để tiếp tục làm nhiệm vụ canh cửa của mình.

Có điều, tuy rằng hiện tại cô đã biết được mấy trò mèo của Vu Phú Quý rồi, nhưng cô vẫn coi hắn như là “Tán Tài Đồng Tử”, thực sự là muốn ôm hắn rồi hôn cho một cái lắm luôn. Nhưng mà nam nữ khác biệt, dù người cô có gầy, ngực cũng như sân bay, lại còn đang mặc một bộ vest khá rộng, để kiểu tóc ngắn tém sau tai giống nữ minh tinh Hong Kong “Trần Pháp Dung”, có giả làm con trai trông cũng không có gì kỳ cục, cùng lắm là chỉ có vẻ hơi thư sinh thôi, nhưng cũng đều không ảnh hưởng đến chuyện cô gửi một nụ hôn gió cho Vu Phú Quý: “Cảm ơn anh đã mật báo nhá!”

Vu Phú Quý nhìn Kim Nguyên Bảo vui vẻ hớn hở thì vô cùng tức giận, lần sau hắn nhất định phải chỉnh chết thằng ranh này mới được, hắn không tin mình không làm gì được thằng ranh này!

Dần dần, đêm khuya tĩnh lặng, thời gian đã là 3 giờ sáng, Thường Vạn Cát ôm Mã Lệ Lệ đến cửa Dạ Lai Hương, đưa tay móc ra một xấp tiền rồi đưa cho Kim Nguyên Bảo: “Cố gắng lên nhé!”

Kim Nguyên Bảo nhận tiền, hết đảm bảo lại đếm chắp tay thi lễ, khẳng định là mình sẽ theo sát bà Thường, đảm bảo cho ông chủ Thường sẽ được thoải mái như ở nhà, tận hưởng niềm vui tuyệt vời nhất. Sau khi ông chủ Thường cười lớn rồi hôn Mã Lệ Lệ một hồi, thì cứ thế lái xe nghênh ngang mà đi.

Bên này, Lệ Lệ cũng từ trong ngực móc ra mấy tờ tiền mà ông chủ Thường nhét vào ngực mình lúc ở phòng bao, tiện tay đưa cho Kim Nguyên Bảo hai tờ: “Em trai ngoan, cũng nhờ có em, nếu không thì hôm nay chắc chắn chị sẽ bị bà Thường đánh cho không dậy khỏi giường được rồi. Đây là phí vất vả của em!” Mã Lệ Lệ đương nhiên biết chuyện lần trước có một cô gái bị bà Thường xử lý đến mức phải nằm ở nhà suốt nửa tháng thì khuôn mặt mới lành - mặt mà bị đánh sưng thì làm sao mà đi làm được, thâm hụt biết bao nhiêu là tiền đó!

Kim Nguyên Bảo nhận số tiền này mà không hề cảm thấy áy náy chút nào, cô bỏ vào túi quần, cười tiễn chị Lệ Lệ về.

*

Kim Lai Phú đang cưỡi một chiếc xe đạp ngoài chuông không kêu ra thì chỗ nào cũng kêu, đợi ở cổng sau của Dạ Lai Hương, Doanh Xán Như đang ngồi ở xà ngang trước xe, ghế sau là Kim Nguyên Bảo đang đếm tiền. Kim Lai Phú càm ràm là khách tối nay toàn là mấy người như Hoàng Thế Nhân cả, tiền boa chả được bao nhiêu, chỉ được mỗi 150 đồng. Doanh Xán Như nói mặc dù ông chủ Vương tính tình không tốt nhưng cũng chẳng phải dạng keo kiệt, đã boa cho phòng bao của bà ấy 2000 đồng, theo quy định thì bà ấy nhận được 200 đồng. Kim Nguyên Bảo thì cười khùng khục, nói rằng cô vừa nhận được 1500 đồng tiền “trà nước” từ ông chủ Thường, hôm nay cô sẽ mời mọi người ăn bánh bao nước chiên.

Sau khi ăn bánh bao nước chiên xong rồi trở về nhà, Kim Nguyên Bảo cuối cùng cũng không thể kiềm chế được nữa. Cô cẩn thận đóng cửa, nhìn thấy không có ai ở cửa, liền kéo ba mẹ mình vào phòng khách rồi kể về tin tức về dự án phá dỡ mà mình đã nghe lén được từ Thường Vạn Cát.