Y nhẹ nhàng nâng cổ Tiết Minh lên, ngón tay cái ấn vào xương hàm nàng, xoay nghiêng cổ nàng qua một bên, để lộ ra phần da cổ mềm mại, trắng mịn, cùng dấu răng đỏ rực đầy nổi bật.
Dấu răng do Liễu Mạn để lại chưa kịp làm tổn thương đến da thịt nàng, nhưng cũng đủ để tạo thành một vết hằn rõ ràng. Đầu ngón tay của Ngọc Hạc chầm chậm lướt qua, như đang nhẹ nhàng vuốt ve.
Tiết Minh không hiểu y định làm gì, chỉ cảm thấy cổ vừa đau vừa ngứa. Nhưng nàng vẫn giữ cơ thể cứng đờ, không dám cử động. Dù người đàn ông ma quái đứng phía sau không biểu hiện cảm xúc gì rõ ràng, nhưng những động tác nhỏ trên cơ thể nàng lại khiến nàng có cảm giác như mình là con mồi đang nằm trên thớt, chờ đợi bị mổ xẻ.
Sau một khoảng im lặng kéo dài, Tiết Minh không nhịn được, cố phá tan bầu không khí căng thẳng, nhẹ giọng nói: "Ngọc Hạc đại nhân..."
Chưa kịp nói hết câu, lực tay của Ngọc Hạc đột ngột mạnh hơn. Nước suối lập tức tràn lên cổ nàng, những ngón tay lạnh buốt chà xát không ngừng vào một điểm trên cổ, như thể đang tẩy rửa.
Cảm giác đau đớn lan ra, Tiết Minh vừa định tránh đi, thì Ngọc Hạc đột nhiên cúi đầu xuống. Thân hình cao lớn của y khom người, đầu nghiêng sang một bên, răng y cắn vào cổ nàng.
Trong làn hơi nước mờ ảo bao phủ khắp suối nước nóng, có hai bóng người đứng sát vào nhau, những bóng dáng mờ nhạt bị che phủ. Người cao hơn cúi xuống, đầu y vùi sâu vào hõm cổ của người thấp hơn.
***
Xung quanh im lặng đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng sóng nước khẽ lay động, hơi nóng bốc lên bao trùm lấy mặt Tiết Minh, tựa như nàng đang bị đặt trên l*иg hấp. Trong phút chốc, khuôn mặt nàng đỏ bừng, lan cả xuống cổ và tai.
Ngọc Hạc cúi đầu, khẽ cắn, nhưng lực đạo không quá mạnh. Răng cứng của y giữ lấy phần da mềm trên cổ nàng, lúc mạnh lúc nhẹ mà nghiền nát. Dường như y xem đó như một thú vui, cắn vài lần rồi lại dùng lưỡi liếʍ qua, như đang thưởng thức mỹ vị.
Tuy nhiên, bởi vì lực đạo của y rất có chừng mực, từng động tác chậm rãi di chuyển trên cổ nàng, điều này khiến không khí trở nên mờ ám, mang đến cho Tiết Minh một cảm giác như bị trêu chọc. Chỉ là, trên người y không có chút hơi ấm nào, mà cổ nàng lại cực kỳ nhạy cảm. Bất cứ nơi nào y chạm vào đều trở nên lạnh lẽo, tựa như miếng bọt biển đã được ướp lạnh.
Toàn thân Tiết Minh cứng đờ, ngoài nỗi sợ trong lòng, nàng còn cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Mặc dù con quỷ này quả thật có diện mạo đẹp đẽ, nhưng giao dịch giữa nàng và y chỉ là để truyền dương khí, không hề liên quan đến những chuyện khác. Nàng không ngờ y lại tự ý vượt qua giới hạn, sự thân mật quá mức này khiến nàng không thể đứng vững, trong lòng luôn dâng lên nỗi sợ hãi.
Dường như Ngọc Hạc không bận tâm đến cơ thể cứng ngắc của nàng. Y tiếp tục cắи ʍút̼ trên cổ nàng, làm loạn một hồi lâu. Sau khi nhìn lại, làn da vốn in hằn dấu răng nay đã phủ đầy vết đỏ chồng chất, nổi bật rõ rệt trên nền da trắng mịn, dễ dàng che lấp những dấu vết mà nữ quỷ trước đó để lại.
Đến lúc này, y mới có vẻ hài lòng, bàn tay thuận theo eo nàng mà trượt lên, dừng lại ở lớp vải quấn chặt quanh ngực. Sau đó, cánh tay rắn chắc dùng lực nhẹ nhàng, dễ dàng nhấc bổng nàng lên.
Tiết Minh bị hành động đột ngột này làm kinh hãi, theo phản xạ nàng kêu lên một tiếng, rồi cảm giác như tim bị bóp nghẹt. Cúi đầu nhìn xuống, nàng phát hiện một cánh tay rắn chắc đang xiết lấy thân mình.