Thập Niên 70: Xuyên Không Làm Vợ Yêu, Chiến Thần Lãnh Đạm Cưng Chiều Vô Độ

Chương 5: Tát

Hứa Niên Niên vừa nuốt xong một miếng rau, ngẩng đầu nhìn cha Hứa, dùng ngón tay chỉ vào mình:

"Cha nói con? Bảo con đi lấy chồng?"

Cha Hứa gật đầu:

"Hôm nay cha nhận được một bức thư, là trước đây ông ngoại con đã định hôn ước cho con, nếu con đồng ý, có thể gặp mặt một lần, cũng đỡ cho con mang tiếng vì một người đàn ông mà đánh nhau với chị con, hai cô gái tranh giành một người đàn ông, nói ra ngoài khó nghe lắm."

Trong lúc nhất thời, ngoài Diệu Tổ không quan tâm đến chuyện này vẫn đang cúi đầu ăn cơm, ba người còn lại đều nhìn về phía cha Hứa.

Theo ký ức của nguyên chủ, ông ngoại của cô bây giờ đã đến nông trường để cải tạo, gia đình cha Hứa cũng cắt đứt quan hệ với họ.

Anh mắt Hứa Niên Niên sáng quắc:

"Cha nói tiếp đi, điều kiện của người đàn ông đó thế nào?"

Lúc này bốn người còn lại đều nhìn cô, mỗi người trong phòng này, đều nhớ rõ sự quyết tuyệt của cô khi đập đầu vào tường, bây giờ có một người đàn ông mới liền quên hết mọi chuyện rồi sao?

Khóe miệng cha Hứa giật giật, vẫn nói ra điều kiện:

"Điều kiện rất tốt, cậu ta bây giờ là đoàn trưởng, chiều cao, tiền lương, gia cảnh đều rất tốt, gả qua đó chính là số hưởng phúc."

Mạng lưới quan hệ của họ cũng rất lớn, chỉ là không biết có thể giúp ông ta thăng lên một cấp nữa hay không.

Mắt Hứa Như Hoa sắp nhảy ra ngoài, cô ta vừa cướp đi một người đàn ông, bây giờ cô lại có người tốt hơn? Đôi đũa trong tay sắp bị cô ta bẻ gãy rồi.

Mẹ kế sắp nghiến nát răng rồi, bà ta khổ tâm tính toán nhiều năm như vậy, chính là vì muốn con gái mình gả đi tốt hơn.

Ngược lại Hứa Niên Niên rất hài lòng:

"Khi nào gặp mặt?"

"Phải gửi điện báo trước, vừa hay tuần sau Lục Hoài Cẩn về nghỉ phép, nhưng cậu ta có một khuyết điểm, vấn đề không lớn."

Hứa Niên Niên dựng thẳng lỗ tai, cha cô nói khuyết điểm không lớn, cô không tin lắm.

"Là gì?"

"Con qua đó phải thay cậu ta chăm sóc con cái."

Hứa Niên Niên lập tức xị mặt:

"Vậy thì thôi đi."

Cô không có ý kiến gì với trẻ con, ngược lại còn rất thích, nhưng cơ thể này mới 18 tuổi, lại tìm một người đàn ông đã kết hôn, cảm thấy có chút thiệt thòi.

Tim Hứa Như Hoa đập càng ngày càng nhanh.

Cái tên Lục Hoài Cẩn này, kiếp trước cô ta sống đến 40 tuổi, rất quen thuộc, thường xuyên nhìn thấy cái tên này trên TV.

Cô ta có chút thấp thỏm, may mà Hứa Niên Niên từ chối rồi, vẫn ngốc như kiếp trước, người ta có con thì sao?

Qua đó ăn ngon mặc đẹp, làm phu nhân đoàn trưởng sung sướиɠ biết bao.

Huống chi người ta có thể còn là nhân vật thường xuyên lên TV sau này, nghĩ đến khuôn mặt uy nghiêm không kém phần đẹp trai kia, tim cô ta lại bắt đầu mất kiểm soát.

Cô ta đột nhiên vỗ đầu, cảm thấy mình quên mất điều gì đó, cười nói với Hứa Niên Niên:

"Em, hôm nay chị gặp mẹ của Lý Cường ở bên ngoài, bà ấy hỏi thăm em, xem ra Lý Cường đã để ý em rồi, làm con dâu quản đốc nhà máy tốt biết bao."

Mặc dù khi gặp, cô ta vẫn sẽ không nhịn được mà nhớ đến sự áp chế của kiếp trước.

Nhưng vì kiếp trước cô ta kết hôn với Lý Cường, quả thực cha cô ta đã thăng lên một bậc, bây giờ đổi thành Hứa Niên Niên gả qua đó, chắc cũng giống nhau.

Đến lúc đó cho dù cô ta gả cho Hạ Thông Hạo, cũng có thể ưỡn ngực hơn.

Nghĩ đến đây, cô ta cần phải nói thêm vài lời tốt đẹp cho Lý Cường:

"Nhà họ còn có xe hơi, nhà cũng đủ lớn, đủ rộng rãi."

"Một năm còn có thể may mấy bộ quần áo mới để mặc."

Nói đến đây, trong đầu cô ta vẫn không ngừng hiện lên cảnh tượng Lý Cường đánh mình, người này, không có sở thích gì khác, chỉ là háo sắc và thích đánh phụ nữ.