Lạc Vân Hoan vẻ mặt bi thương, bởi vì nàng phát hiện, chính mình đã xuyên vào sách!
Tuy rằng xuyên vào sách vẫn luôn là ước mơ của các mọt sách, nhưng ai ngờ lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết tu tiên nhàm chán, đọc lúc nửa đêm cho đỡ buồn chán!
Hơn nữa, lại là loại tiểu thuyết đầy rẫy những chi tiết vô lý.
Ôi trời ơi… Lạc Vân Hoan chỉ biết hối hận, ông trời có thể cho nàng một cơ hội nữa không, lần này nàng nhất định sẽ đọc tiểu thuyết nữ đế.
Nhưng xuyên vào sách không phải là ngẫu nhiên, quyển sách này kể về nữ chính và những người theo đuổi nàng ấy, Lạc Vân Hoan tùy tay lật xem, tuy rằng tác giả viết không tồi, nhưng nữ phụ trong đó quá thảm.
Phải đóng vai phản diện ác độc, mỗi ngày vi phạm kỷ luật tông môn, đấu trí đấu dũng với nữ chính và các nam phụ, còn phải xem nữ chính ân ái, ăn cẩu lương.
Không chỉ không có nam nhân, mà ngay cả nữ nhân cũng không có, lại còn là nhân vật cấm dục, chỉ nhìn nữ chính và những người theo đuổi nàng ta ái muội không ngừng, nếu Vân Hoan nàng mà là nữ phụ, nàng cũng trở nên ác độc!
“Tác giả cũng quá ác độc, cái gì mà thú vị, không đọc nữa, tiểu thuyết rác rưởi.”
Lạc Vân Hoan nói xong liền tính tắt điện thoại đi ngủ, nhưng trong đầu lại vang lên âm thanh máy móc.
[Ngài nói rất đúng, những nhân vật phụ bi thảm cần chúng ta cứu vớt, cho nên, hệ thống trói định ngài nha, thân ái ký chủ!]
[Ta đã chọn ngài làm mệnh định chi nhân!]
Mệnh định chi nhân?
Lạc Vân Hoan lâm vào nghi hoặc, nhưng hệ thống không cho nàng thời gian suy nghĩ, trực tiếp vang lên âm thanh trói định mạnh mẽ.
[Trầm mặc chính là khẳng định, nếu ký chủ không từ chối, ta sẽ trói định ngài làm ký chủ!]
Hệ thống trói định đang tải xuống……50%……80%...
Lạc Vân Hoan:!
“Ta từ chối!”
Nàng mở bừng mắt, xốc chăn lên, trong lòng suy nghĩ, mặc kệ có phải bệnh tâm thần phát tác hay không, đều phải từ chối chuyện phiền toái này.
Nhưng đập vào mắt nàng không phải là phòng của mình, mà là một gian phòng cổ kính, nói là cổ kính cũng là khen ngợi, trên cơ bản chỉ có một cái ghế rách và một cái bàn gỗ.
Cùng với tấm ván gỗ mài mòn trên tường.
Quả thực chính là nhà tranh của Đỗ Phủ bị gió thu phá hủy.
Đáng giận! Đáng giận!
Lạc Vân Hoan nội tâm lạnh lẽo, nàng không chỉ bị hệ thống mạnh mẽ trói định, còn xuyên vào một người nghèo khổ.
Dựa vào cái gì?
Người khác đều là đại tiểu thư, đại thiếu gia, dù vô dụng cũng là phi tần trong lãnh cung, có nha hoàn đi theo!
[Ký chủ thân ái, ngài đừng vội sinh khí, ta muốn tuyên bố nhiệm vụ.]
Hệ thống vang lên âm thanh thiếu đánh, Lạc Vân Hoan chịu đủ rồi hệ thống, nhưng nàng biết giờ phút này giãy giụa, vô năng cuồng nộ cũng vô dụng.
Cho nên chỉ có thể bình tĩnh tiếp nhận.
“Nhiệm vụ gì?”
“Không phải là bảo ta chinh phục mấy tên nam phụ trong sách chứ.”
“Ta nói cho ngươi, ta thà chết trong phòng này, cũng không chinh phục mấy tên đó!”
Mỗi người đều có kiên trì của mình, Lạc Vân Hoan không thể chấp nhận những nam phụ trong sách.
Bởi vì đây không phải là tiểu thuyết tu tiên đơn giản, đây là loại tiểu thuyết cần đọc lúc đêm khuya, đắp chăn, điều chỉnh độ sáng thấp nhất.
[Đương nhiên không phải chinh phục nam phụ, nơi này nam phụ sống rất tốt, chúng ta muốn chinh phục chính là đại sư tỷ!]
Hệ thống vui vẻ vang lên, cùng lúc đó trước mắt Lạc Vân Hoan xuất hiện một giao diện chinh phục.
Lạc Vân Hoan cúi mắt xem, giao diện chinh phục không thể lật trang, ý là chỉ chinh phục một người.
Chỉ thấy trên đó viết: Tần Ý Thu, đại sư tỷ Vân Kiếm Sơn Tông, chủ tu vô tình đạo, độ khó chinh phục 5 sao.
Lạc Vân Hoan nhìn đến đây, đôi mắt trừng lớn.
Nàng môi mấp máy.
“Vô… Vô tình đạo!”
Còn chinh phục cái gì nữa, trực tiếp tìm cái hồ nhảy, chết đuối cho xong.
[Ký chủ, chúng ta không thể rút lui, vô tình đạo không phải là giả thiết thường thấy sao, chỉ cần ngài dụng tâm, lại có một người chuyên nghiệp vô tình đạo, tốt nghiệp không được!]
Hệ thống lộ ra tiếng cười đắc ý, Lạc Vân Hoan không khỏi nghi ngờ, hắn chắc chắn không thiếu làm chuyện này.
“Không có người thứ hai để chinh phục sao? Vô tình đạo có chút khó khăn…”
Lạc Vân Hoan không có gan nhảy hồ, cho nên chỉ có thể thử cùng hệ thống đề điều kiện, tuy rằng mọi người đều trêu chọc vô tình đạo người tốt nghiệp không được, nhưng dám trêu chọc vô tình đạo đều có hào quang vai chính, nhảy vực cũng không chết, nàng vẫn là thôi đi.
[Không có, ta cảm thấy ngài đối với vai phụ có ý nan bình, mới trói định ngươi làm ký chủ.]
Hệ thống cười ha hả.
“Ngươi… Ta chỉ là chê bai tác giả viết tệ mà thôi!”
Đáng tiếc hệ thống không có thực thể, nàng cũng không thể túm não hắn ra dẫm hai chân, chỉ có thể yên lặng chịu đựng hệ thống nói chuyện bên tai.
Lạc Vân Hoan đang nói chuyện với hệ thống, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa.
[Ký chủ, kiểm tra thấy đối tượng chinh phục đang tiếp cận!]
Hệ thống nhắc nhở, Lạc Vân Hoan còn chưa kịp phản ứng, cửa đã bị đá văng, một đệ tử tông môn mặc trường bào màu xanh biển đứng ở cửa nhà nàng.
“Đại sư tỷ, chính là kẻ không biết xấu hổ này, ta thấy nàng tư tàng Hợp Hoan Đan!”