Tôi Là Cầu Trong Truyện Tiểu Kiều Thê Mang Cầu Chạy!

Chương 9

Nhưng mẹ có thể đảm bảo, ba rất yêu con và Ly Ly, và cũng rất hạnh phúc khi các con đến với thế giới này."

"Không được, tuyệt đối không thể nói như thế!"

Tô Tinh Thần vừa dứt lời, đã bị Tô Chiêu lớn tiếng ngắt lời.

Kiếp trước, vì mối tình đại học của mẹ, ba đã chia tay rồi quay lại với mẹ không dưới ba lần. Kiếp này, cô sẽ không để người đàn ông đã mất kia trở thành rào cản giữa họ.

"Chiêu Chiêu?"

Tô Chiêu giật mình tỉnh lại, mới nhận ra phản ứng vừa rồi của mình hơi quá. Cô ta vội vàng buông tay mẹ ra, đôi mắt rưng rưng xin lỗi.

"Xin lỗi mẹ, là lỗi của Chiêu Chiêu. Nhưng Chiêu Chiêu thực sự không muốn bị người khác thương hại, ánh mắt kiểu đó, Chiêu Chiêu không thích chút nào."

Việc từ chối thì không thể từ chối được, dù sao đài truyền hình Ngu Thành cũng có lượng người xem rất lớn, lại không dễ gì từ chối Giang Nam Kỳ.

Cơ hội tốt như vậy, Tô Chiêu thực sự không muốn bỏ lỡ. Còn về những tin đồn sau này, nếu xử lý tốt, chưa chắc không thể thu hút lượng quan tâm và và người hâm mộ.

Nhưng muốn xử lý tốt thì không dễ chút nào. Tốt nhất là sau khi chương trình phát sóng, ký hợp đồng với công ty lớn, những việc sau đó sẽ do chuyên gia lo liệu.

Thật phiền phức, nếu không phải cô ta cần năng lượng lớn để ổn định linh hồn và cơ thể, thì cô ta chẳng muốn bước vào cái giới bẩn thỉu đó chút nào.

Dù gì thì cô ta cũng là công chúa của tập đoàn Giang Thị, đâu muốn bị đám cư dân mạng bình luận chỉ trỏ.

"Cứ yên tâm, mẹ nhất định sẽ bảo vệ tốt cho Ly Ly, sẽ không để Ly Ly bị người ta bàn tán nhiều hơn nữa. Hai ngày quay phim, Ly Ly có thể sang nhà Sầm Bà."

Tô Tinh Thần không biết tính toán của cô con gái lớn, nghe thấy trong lời nói của cô bé có phần tủi thân, cô ta vội an ủi.

Sống cùng một khu, sao cô ta có thể không nghe thấy những lời đồn.

Nào là "hết cặp người này lại cặp người khác, sinh ra hai đứa con khác cha nhưng lại cố tình nói là sinh đôi để nuôi dưỡng."

Rõ ràng cô ta chỉ có một đêm ấy, cô ta cũng chẳng phải loại người lẳиɠ ɭơ. Cùng là phụ nữ, vậy mà không hiểu sao ác ý từ họ lại lớn đến vậy.

Nghĩ đến những lời đồn, Tô Tinh Thần lại muốn khóc.

Tô Chiêu chẳng màng đến cảm xúc buồn bã của mẹ mình lúc này. Được như ý muốn, cô ta mỉm cười hài lòng, khóe môi hơi nhếch lên.

Cô ta kín đáo liếc nhìn khe hở cửa phòng tắm, đối diện với bóng dáng phía sau cửa.

Cô ta chẳng qua chỉ là một người chị tốt quan tâm đến em gái mà thôi, đúng không nào.

Tô Chiêu dang rộng cánh tay, thân thiết ôm lấy cánh tay mẹ, vui vẻ không thể tả xiết.