Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Nuôi Con Làm Ruộng Thời Bao Cấp

Chương 9: Ăn Tối

Nhưng mà sau khi cô xào khoai tây, trong nhà gần như hết dầu rồi, Như Lan đã dùng hết chút dầu cuối cùng ở trong nhà nhưng cô không lo lắng chút nào, dù sao cũng có hệ thống nuôi con mà, đến lúc đó làm vài nhiệm vụ sẽ có thôi.

Trong lúc cô nấu ăn, ba đứa trẻ rất ngoan, mặc dù em út luôn muốn được cô bế, nhưng Như Lan đang bận nấu ăn nên không thể ôm thằng bé được, cho nên cô để lão nhị dỗ dành chơi với thằng bé, lão đại phụ trách giúp cô nhóm lửa.

Sau khi Như Lan nấu đồ ăn xong, lão đại và lão tam đều đi quanh bếp lò, cái mùi hương này thật sự quá thơm rồi, lão đại và lão nhị còn có thể nhẫn nhịn, nhưng lão tam đã thèm đến chảy nước miếng, không ngừng chụp lấy chân Như Lan nói rằng: “Ăn, mẹ, ăn!”

Như Lan một tay bế thằng bé dỗ dành nói rằng: “Được, bây giờ chúng ta đi ăn nhé.”

Tay còn lại xúc khoai tây sợi ra dĩa, sau đó bỏ mấy cái bánh bao lúc trưa vào lò làm nóng mấy phút là được rồi.

Sau khi Như Lan nấu xong bữa tối, liền gọi lão đại và lão nhị ăn cơm.

Cô bưng hết đồ ăn lên bàn, còn lão đại và lão nhị đã sắp xếp chén đũa xong rồi, sau khi ở cùng nhau một buổi chiều, hai anh em không còn sợ Như Lan như vậy nữa.

Như Lan ôm lão tam trong lòng, hai đứa bé còn lại lần lượt ngồi trên ghế, Như Lan múc một chén trứng hấp cho nhóc con trong lòng trước, nhìn thấy hai nhóc con kia ngồi đối diện không dám ăn, liền dịu dàng nói với hai đứa: “Hai con ăn đi, thích ăn món nào cứ gắp, bây giờ mẹ đút cho em trai ăn đã.”

Hai anh em liền ngoan ngoãn nghe lời, hai đứa nhỏ mỗi đứa cầm một cái màn thầu mà ăn, Như Lan nhìn thấy hai đứa không dám gắp đồ ăn, liền múc cho mỗi đứa nửa chén trứng hấp nói hai đứa ăn đi, sau đó liền bắt đầu đút đồ ăn cho nhóc con ở trong lòng, nhóc con buổi trưa uống một chén sữa bột, bây giờ đã đói bụng.

Bởi vì thằng bé còn nhỏ, Như Lan không định cho thằng bé ăn những món khác, chỉ đút cho thằng bé ăn một chén trứng hấp, sau khi nhóc con ăn xong cũng no rồi, liền lười biếng ngồi trong lòng Như Lan không chịu đứng dậy.

Như Lan cứ như vậy một tay ôm thằng bé, một tay ăn cơm. Thấy hai đứa nhỏ không dám gắp khoai tây sợi, cô liền chia cho hai thằng bé mỗi đứa một nửa chén khoai tây sợi bảo hai đứa ăn.

Cuối cùng hai đứa nhỏ mỗi đứa ăn một cái màn thầu lớn, còn ăn thêm một chén trứng hấp, và nửa chén khoai tây sợi.

Hai đứa nhỏ đều ăn no bụng rồi, cảm thấy cả ngày hôm nay rất hạnh phúc, không những không đói bụng, còn được ăn nhiều món như vậy.

Điều quan trọng nhất là hôm nay mẹ rất dịu dàng, đối xử với bọn họ rất tốt, không hề giống như lúc trước, động một chút là đánh mắng bọn họ, còn không cho bọn họ ăn cơm nữa, bọn họ hy vọng sau này mẹ cũng sẽ giống như hôm nay.

Rút ga trải giường đã được phơi khô hôm nay trải lên giường, sau đó để hai cậu bé về phòng riêng của mình để ngủ, còn cô thì ngủ cùng lão tam, cô thực sự lo lắng hai anh em còn nhỏ như vậy buổi tối không thể chăm sóc tốt cho nhóc con, hơn nữa lỡ như đến lúc đó thằng bé tè dầm ra giường thì sao!

Hôm nay lúc cô giặt chăn trải giường trong phòng bọn họ, đã ngửi thấy mùi nướ© ŧıểυ nồng nặc, nên cô thực sự nghi ngờ thằng bé đang "đánh dấu chủ quyền" trên giường mỗi đêm.