Thang Ninh vì hôm nay thời gian khá gấp, không có thời gian xếp hàng ăn ở căn tin, nên đã đến Starbucks mua một phần ăn đơn giản.
Sau đó trở về phòng trà nước, vừa nhâm nhi ly trà Lipton tự pha vừa ăn bánh mì Panini nửa ấm nửa lạnh.
Bận đến tận bây giờ mới có thời gian lấy điện thoại ra hỏi thăm Cố Lê.
Chanh: [Hôm nay hình như thấy một anh chàng đẹp trai!]
Lê: [Thế nào thế nào? Tớ đã bảo rồi mà, chỉ cần cậu dùng chân tình, nhất định sẽ phát hiện ra trai đẹp!]
Chanh: [Không nhìn rõ lắm, thấy ở quán cà phê, dù sao cũng khá cao.]
Lê: [Vậy thì sau này mỗi ngày vào giờ này cậu cứ đến quán cà phê ngồi canh đi, mấy người thích uống cà phê cơ bản mỗi ngày đều sẽ đến mua, có công mài sắt có ngày nên kim, chỉ cần cậu ngày nào cũng đến, nhất định sẽ làm anh ấy cảm động, sau đó kết hôn, hưởng tuần trăng mật, sinh con đẻ cái một mạch luôn.]
Vì thời gian gấp rút, Thang Ninh chỉ lo tranh thủ ăn trưa, trở lại chỗ ngồi mới thấy tin nhắn của Cố Lê, mỉm cười trả lời: [Tớ chỉ nói một câu hình như thấy trai đẹp thôi mà, sao cậu đã sắp xếp cả nửa đời sau của tớ rồi?]
Lê: [Chẳng phải tại thấy phương diện này của cậu mãi không có động tĩnh gì sao?]
Thang Ninh liếc nhìn hàng chục email chưa đọc trong hộp thư đến rồi thở dài: [Tớ nào có thời gian yêu đương chứ... Công việc bận chết đi được.]
Lê: [Cho nên càng phải yêu đương chứ, một mối tình tốt đẹp có thể giúp cậu giải tỏa áp lực.]
Chanh: [Sao cậu hiểu rõ thế? Vậy đại sư giúp tớ xem xem, đào hoa của tớ khi nào mới đến?]
Lê: [Tớ là chuyên gia tư vấn tình cảm! Không phải thầy bói! Nhưng mà cậu nói cho tớ biết cậu thích kiểu người như nào đi, biết đâu tớ có thể giúp cậu để ý để ý [cười gian]]
Ngón tay Thang Ninh dừng lại trên bàn phím gõ nhẹ, tiếng va chạm giữa móng tay và bàn phím phát ra âm thanh sắc nhọn.
Sau khi suy nghĩ, Thang Ninh gõ vài chữ: [Tớ chắc là sẽ thích kiểu người, có thể khiến tớ theo đuổi, ngưỡng mộ và tiến bộ.]
Cô ấy cứ tưởng Thang Ninh sẽ tiếp tục nói thêm.
Ai ngờ mấy chữ "Đang nhập..." cứ thế biến mất.
Vài giây sau, Cố Lê trả lời: [Chỉ vậy thôi?]
Chanh: [Chứ sao nữa?]
Lê: [Ít nhất cũng phải đẹp trai chứ?!!!]
Chanh: [Đẹp trai hay không cũng không quan trọng.]
Cố Lê gửi vài biểu tượng cảm xúc kiểu như người già nhìn điện thoại trên tàu điện ngầm, thể hiện sự bất lực: [Sao lại thế được! Bạn trai nhất định phải tìm người đẹp trai! Dù sao tiêu chuẩn đầu tiên của tớ khi tìm bạn trai là phải đẹp trai!]
Thang Ninh vừa định trả lời thì đúng lúc này, Lăng Lệ, giám đốc bộ phận pháp chế, bước ra khỏi văn phòng và đi thẳng đến chỗ cô.
Lăng Lệ là một người đàn ông ngoài ba mươi, nghe nói trước đây là luật sư phía đối tác được mời về, phong cách làm việc cũng giống như tên của anh ta, khá quyết đoán, sắp xếp công việc cũng gọn gàng dứt khoát.
"Trước thứ Tư tuần sau, bộ phận BU (bussniess unit) cần một báo cáo về tuân thủ pháp luật, tôi đã gửi email cho cô rồi, khối lượng công việc hơi nhiều, cô làm kịp không?" Lăng Lệ có vẻ rất vội, giải thích công việc trong vài câu ngắn gọn, dường như không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.
Thang Ninh nhanh chóng chuyển sang giao diện email bằng phím tắt Alt+Tab, liếc mắt một cái đã tìm thấy email Lăng Lệ gửi.
Lướt qua một lượt, chỉ riêng phần đính kèm đã có hơn mười tài liệu.
Hèn chi nói khối lượng công việc lớn.
Thang Ninh không muốn tỏ vẻ như cô đang thoái thác công việc, nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cô thực sự không thể đánh giá được, cũng không muốn làm chậm tiến độ, liền nói với Lăng Lệ: "Giám đốc Lăng, cho tôi chút thời gian, lát nữa tôi xem kỹ nội dung email rồi sẽ trả lời anh chính xác được không?"
"Được." Mặc dù thời gian làm việc với Thang Ninh chưa nhiều, nhưng Lăng Lệ đã nắm bắt được phong cách làm việc của cô gái này.
Rất chắc chắn và cẩn thận, những nhiệm vụ giao cho cô đều có thể hoàn thành đúng hạn với chất lượng cao.
Chỉ cần cô đồng ý, anh có thể yên tâm giao việc cho cô.
Sau khi Lăng Lệ rời đi, Thang Ninh lập tức chuyển sang chế độ làm việc.
Nhanh chóng đọc lướt qua nội dung email, sau đó lấy sổ tay công việc của mình ra.
Thường ngày Thang Ninh sẽ lên kế hoạch cho nội dung công việc và thời gian cần thiết cho mỗi ngày.
Hiện tại, cô có hai dự án lớn của văn phòng luật sư, mỗi ngày cần khoảng hai tiếng để hoàn thành.
Cộng thêm các hợp đồng hàng ngày ở đây chiếm phần lớn thời gian, nên thời gian còn lại mỗi ngày chỉ còn khoảng một tiếng.
Công việc này có rất nhiều việc cần sắp xếp và đọc trong giai đoạn đầu, nhưng những nhiệm vụ này có thể hoàn thành trên tàu điện ngầm khi đi làm và tan làm mỗi ngày.
Sau một hồi tính toán, Thang Ninh cảm thấy mặc dù thời gian rất gấp gáp, nhưng cũng không phải là không thể làm được.
Cô đại khái sắp xếp xong thời gian làm việc rồi gập cuốn sổ tay lại, gõ cửa văn phòng đang mở của Lăng Lệ.
Lăng Lệ đặt công việc đang làm xuống, nhìn Thang Ninh.
Thang Ninh vừa nhìn nhật ký công việc trên tay vừa nói: "Giám đốc Lăng, tôi vừa xem nội dung email, dự án này là phân tích rủi ro pháp lý, trước đây tôi chưa từng làm, nhưng cũng khá hứng thú, tuy nhiên khối lượng công việc khá lớn, tôi lo lắng sẽ không hoàn thành, nên thứ Sáu tôi sẽ báo cáo với anh về tiến độ và liệu có cần gia hạn hay hỗ trợ không, anh thấy vậy được không?"
Lăng Lệ tán thưởng gật đầu: "Được, vậy tôi đợi tin của cô vào thứ Sáu, cô cũng đừng quá áp lực, dự án này tôi biết hơi gấp, cô cứ cố gắng hết sức là được."
"Vâng, cảm ơn giám đốc Lăng."