Xuyên Vào Đồng Nhân Văn Cùng Với Ảnh Đế

Chương 4: Tặng cậu cái quần

Kỷ Hành len lén nhìn vết thương trên môi Hạ Minh Thầm, trong đầu lập tức hiện ra tình tiết đêm hôm qua.

Lúc đó cậu bị hôn lâu quá đến mức khó thở, mà Hạ Minh Thầm lại vẫn không chịu buông tha cái môi của mình, khiến cậu có hơi nóng nảy mà cắn cắn môi của đối phương.

Nghĩ đến đây, Kỷ Hành cảm thấy tai mình nóng bừng. Không dám nhìn thẳng vào Hạ Minh Thầm, cậu luống cuống rời mắt đi, chỉ ước dưới chân có một khe nứt để trốn vào.

May mắn là Tiểu Lâm phản ứng nhanh, chủ động gật đầu chào Hạ Minh Thầm: “Hạ lão sư, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.” Hạ Minh Thầm đáp, giọng điệu không có gì khác thường.

Vừa lúc đó, có người cuối hành lang gọi Hạ Minh Thầm đi.

“Kỷ ca, đi thôi.” Tiểu Lâm cũng nói.

Kỷ Hành nghe vậy, lúc này mới dám bước ra khỏi cửa phòng.

Bên trong thang máy, Hạ Minh Thầm mặt mày cau có, toàn thân đằng đằng lãnh khí “người sống chớ gần”.

Vậy mà người bạn đứng cạnh anh ta lại hoàn toàn lờ đi tâm trạng của Hạ Minh Thầm, cố ý tiến lại gần nhìn chằm chằm vào miệng anh một hồi lâu, rồi hỏi: “Môi sao vậy? Ai cắn?”

“Biến.” Hạ Minh Thầm lạnh lùng đáp.

“Ôi, lớn tiếng vậy, không phải bị người phụ tình chứ?”

“Không nói thì không ai bảo anh là người câm đâu.”

Hạ Minh Thầm liếc mắt nhìn người kia, rồi nhanh chóng bước ra khỏi thang máy. Người nọ với vẻ mặt thích thú xem náo nhiệt, theo sát phía sau anh.

Nhóm phụ trách chương trình cùng với trợ lý của Hạ Minh Thầm đều đang chờ sẵn ở sảnh, thấy bọn họ đi ra liền bước nhanh đến chào đón. Hạ Minh Thầm quay đầu nhìn thoáng qua hướng thang máy, cuối cùng không nói thêm gì, cùng mọi người rời khỏi khách sạn.

Vài phút sau, Kỷ Hành và Tiểu Lâm mới từ từ đi xuống lầu.

Trên đường đến trường quay, Kỷ Hành muốn làm quen với nội dung quay chụp nên hỏi Tiểu Lâm tài liệu của chương trình, tránh xảy ra sự cố khi đến hiện trường.

Kịch bản của [Diễn Viên Đặc Huấn] không phải là mới mẻ, nhìn qua có vẻ như chương trình là sự kết hợp giữa các diễn viên đang nổi danh và chưa thành danh hiện nay.

Điều này cũng có thể hiểu được, vì mục đích chính của fan viết văn về thể loại này là tạo ra cặp đôi (CP), không đầu tư quá nhiều về nội dung chương trình, chỉ cần tạo cơ hội cho hai nhân vật tương tác trong quá trình thu hình là đủ rồi.

Nội dung của ngày đầu tiên rất đơn giản, chủ yếu là các đạo sư, dưới vai trò huấn luyện viên, cùng các học viên gặp gỡ nhau.

Mỗi học viên sẽ được phân cho một kịch bản, sau đó diễn đoạn kịch bản đó ngay tại hiện trường. Sau đó, các đạo sư sẽ chọn lựa những học viên mà mình cảm thấy phù hợp để tạo thành đội của riêng mình.

Cách thức này đã sớm được áp dụng rộng rãi ở trong nước, nhưng nếu đây là “đời thực”, một diễn viên tên tuổi như Hạ Minh Thầm chắc chắn sẽ không tham gia vào show kiểu này. Nếu Kỷ Hành nhớ không lầm, trước đây Hạ Minh Thầm chưa từng tham gia vào bất kỳ tống nghệ nào.

Nhưng trong đồng nhân văn thì lại khác. Fan hâm mộ luôn thích sắp xếp cho cặp đôi họ yêu thích tham gia vào các chương trình giải trí, thậm chí có thể tài tình kéo hai người hoàn toàn không có mối liên hệ nào vào cùng một chương trình.

Khi đến hiện trường, nhân viên chương trình trước tiên sắp xếp cho Kỷ Hành vào phòng trang điểm.

Đối với các diễn viên xuất hiện trước ống kính, chương trình có yêu cầu nhất định, dù Kỷ Hành là diễn viên nam nhưng trước khi lên hình vẫn cần phải trang điểm nhẹ.

Bất ngờ là, khi Kỷ Hành vừa mới ngồi trước bàn trang điểm, Hạ Minh Thầm đột nhiên xuất hiện, lập tức bước tới ngồi xuống ngay bên cạnh cậu. Kỷ Hành giật mình, quên cả chào hỏi, chỉ cúi đầu xuống không dám nhìn Hạ Minh Thầm.

"Hạ lão sư, anh có phòng trang điểm riêng mà." Một chuyên viên trang điểm bên cạnh nhắc nhở.

"Không cần quá phiền phức vậy đâu, chỉ cần làm đơn giản một chút cho tôi là được." Hạ Minh Thầm tuy nói với giọng nhẹ nhàng, nhưng hàm ý trong đó vẫn rất dứt khoát, không lay chuyển được.

Kỷ Hành nín thở, cố gắng giảm sự tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể. Tuy nhiên, với đôi tai đỏ bừng nổi bần bật của cậu, thật khó để không bị chú ý, thậm chí còn khiến người khác có cảm giác muốn đưa tay tới xoa xoa nắn nắn.

"Tối qua ngủ ngon không?" Hạ Minh Thầm đột ngột lên tiếng.

Kỷ Hành im lặng vài giây, cẩn trọng ngẩng đầu lên. Lúc đó cậu mới nhận ra Hạ Minh Thầm đang nói chuyện với mình.

"Hạ lão sư, em... em ngủ khá ngon ạ." Kỷ Hành cố trả lời bằng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể.

"Ừ." Hạ Minh Thầm đáp lại, ánh mắt lướt qua người cậu, rồi bình thản nói: "Quần cũng rất vừa."

Kỷ Hành nghe thấy nhắc đến quần, giật mình hoảng hốt suýt ngã khỏi ghế. Nhưng nhìn qua gương, cậu không thấy bất kỳ biểu hiện gì khác lạ trên khuôn mặt của Hạ Minh Thầm, nên chỉ có thể tự trấn an rằng đối phương không có ý tứ sâu xa gì đâu.

"Cảm ơn Hạ lão sư, quần của thầy cũng rất vừa vặn." Kỷ Hành đáp lại.

"Nếu thích, tôi có thể tặng cậu một cái." Hạ Minh Thầm nhàn nhạt nói.

Kỷ Hành ngậm miệng, không biết nói gì nữa.

Chắc chắn là cậu nghĩ nhiều rồi, Ảnh đế không có ý gì khác đâu.

May mắn cho Kỷ Hành, ngay lúc này có người khác bước vào phòng hóa trang, làm cho cuộc trò chuyện giữa hai người về chiếc quần dừng lại tại đây.

-

Lúc chính thức ghi hình, Kỷ Hành bốc được kịch bản thuộc thể loại kinh dị. Những phân cảnh có cảm xúc mãnh liệt như sợ hãi thường rất thuận lợi với chương trình giải trí, chỉ cần diễn xuất không quá vụng về, cố gắng phát huy sẽ có được kết quả khả quan.

Kỷ Hành nghiêm túc đọc kỹ kịch bản và luyện tập cùng bạn diễn, dần dần cảm thấy tự tin hơn.

"Kỷ Hành, anh định vào đội của vị đạo sư nào?" Nữ diễn viên đóng chung với anh nhẹ nhàng hỏi khi họ chuẩn bị lên sân khấu.

"Tôi vẫn chưa nghĩ đến." Kỷ Hành thành thật trả lời. Dù sao cứ không phải đội của Hạ Minh Thầm là được.

Trong chương trình này, có tổng cộng năm vị đạo sư diễn xuất: một người là bậc thầy sân khấu kịch nói, hai người là diễn viên truyền hình thuộc hàng Đế, Hậu cả, và hai người còn lại là diễn viên điện ảnh cũng cùng cấp bậc danh tiếng như thế.

Tác giả quyển đồng nhân văn này quả là rất dũng cảm khi dám lập ra một dàn đạo sư toàn sao hạng A như vậy. Ở ngoài đời thực, việc tập hợp được một đội ngũ hoành tráng như thế là chuyện trên trời.

Kỷ Hành nhớ rất rõ, trong nguyên tác, cậu đã chọn đạo sư là Thị đế Bùi Duẫn. Vị này là vua màn ảnh nhỏ, địa vị tương đương với danh hiệu vua điện ảnh Hạ Minh Thầm; cả hai đều là những diễn viên trẻ tuổi đạt được giải thưởng lớn, có danh tiếng và kỹ năng diễn xuất xuất sắc.

Tuy nhiên, lúc đó Kỷ Hành không hề biết rằng Bùi Duẫn và Hạ Minh Thầm có mối quan hệ khá phức tạp. Việc cậu chọn Bùi Duẫn đã vô tình khơi dậy lòng ghen tuông của Hạ Minh Thầm.

Sự ghen tuông ấy cứ âm ỉ kéo dài, cuối cùng đều dồn hết lên Kỷ Hành...

Vì vậy, cậu nhất định sẽ không chọn Bùi Duẫn. Hạ Minh Thầm lại càng không thể.

Ba vị đạo sư còn lại, chọn ai cũng được.