Thi Vương Trùng Sinh

Chương 18: Ngon không?

"Chắc là nên nếm thử mùi vị của nhân loại đã thức tỉnh để xem có mùi vị như nào?"

Lâm Đông nghĩ trong lòng, hắn định ra ngoài dạo chơi, nhân tiện thử năng lực vừa mới thức tỉnh, thử một chút uy lực của Thi vực.

Cũng không biết ai là người "may mắn" gặp phải mình. Thế là, hắn liền đứng dậy đi ra cửa.

Đi ra khỏi tòa chung cư, các Zombie hung mãnh ở hai bên đường nhìn thấy Lâm Đông liền đồng loạt cúi đầu xuống.

Thi Vương xuất chinh, vạn thi thần phục!!!

Mà ba đàn em đều đang tự do hoạt động, lúc này đều không ở gần chung cư, Lâm Đông cũng không có ý định đưa bọn họ theo.

Bởi vì không có mục đích cụ thể cho nên Lâm Đông cũng không lái xe đi, hắn đơn giản chỉ đi dạo ở trên đường.

Khắp đường vô cùng bừa bộn, mảnh kính vỡ vụn cùng với vết máu đã khô, một vài nơi âm u còn đã mọc ra rêu xanh. Tiếng chuột kêu "chít chít", đưa mắt nhìn qua có thể thấy chúng đang ngậm nửa ngón tay, chui vào trong đường cống ngầm.

Lọt vào trong mắt đều là khung cảnh hoang tàn thê lương. Giữa thành phố ngày tận thế này, Lâm Đông đi bộ nhàn nhã, không nhuốm bụi trần.

Đi tầm nửa canh giờ, Lâm Đông đột nhiên dừng bước. Bởi vì hắn chợt ngửi thấy mùi máu tươi, đó là mùi của vật còn sống, với khứu giác nhạy cảm bây giờ của hắn có thể dễ dàng ngửi ra được.

Hắn quay đầu nhìn liền phát hiện của lớn ở bên đường viết ba chữ to, "vườn bách thú". Nhưng điều kỳ lạ chính là, trong khuôn viên trống không, không có một con Zombie nào, thậm chí ở trên đất không có một cỗ thi thể chỉ có vết máu màu nâu sậm đã khô.

Nơi này giống như đã trở thành lãnh địa của một sinh vật nào đó, toát ra mấy chữ lớn "người sống chớ tới gần".

Đối với người bình thường mà nói, nơi này chắc chắn là một nơi rất nguy hiểm. Nhưng Lâm Đồng cũng không quan tâm nhiều như vậy, hắn đi thẳng vào bằng cửa lớn. Trong vườn bách thú cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng lá cây xào xạc lay động bởi gió.

Chuồng thú trống rỗng, bên trong dính đầy vết máu, chỉ còn lại lông của động vật cùng với những mảnh xương vụn bị gặm cắn, nhìn mà giật mình. Hiển nhiên, bọn chúng đều đã bị thứ gì đó ăn thịt.

Lâm Đông tiếp tục đi vào bên trong, khi đi đến chỗ làm việc của nhân viên chăn nuôi, kiến trúc ở trước mặt đóng chặt tất cả các cửa sổ, hàn chết (hàn khỏi mở ra đc nữa) bằng thép.

Mặc dù bên trong im lặng không một tiếng động nhưng Lâm Đông vẫn có thể nghe được có tiếng thở dồn dập của nhân loại. Hô hấp của bọn họ gấp gáp giống như đang ở vào trạng thái cực kỳ căng thẳng.

"Có người..."

Lâm Đông nghĩ trong lòng nhưng cũng không đi tới đó. Bởi vì cách đó không xa có hai người đàn ông đang đi về phía này, mà mục tiêu của bọn họ cũng là tòa nhà kia.

Trong đó có một người đàn ông mập lùn, làn da thô ráp, mặt rỗ, sẹo, nhiều mụn, như bề mặt của mặt trăng. Ngoại hình vô cùng xấu xí.

Người đàn ông còn lại cao gầy, mặc vest giống như giám đốc một công ty nào đó, thoạt nhìn vô cùng nhã nhặn.

Nhìn trang phục của hai người này, hiển nhiên không phải là nhân viên làm việc ở trong vườn bách thú. Chắc là bọn họ tới đây để tìm kiếm vật tư.

Nhưng mà nhìn trạng thái của hai người này, tinh thần sung mãn không quá đói khát giống như không thiếu đồ ăn, bước đi vững vàng, huyết khí sung túc, tố chất cơ thể mạnh hơn nhân loại bình thường.

"Chẳng lẽ là người thức tỉnh của nhân loại?"

Lâm Đông phân tích như vậy ở trong lòng, cảm thấy có thể mở đầu hai người này để xem một chút...

Mà hai người kia nhìn thấy cửa sổ của tòa nhà này đóng chặt, đã nhận ra được bên trong có người sống sót.

"Ái chà, ở đây có người còn sống này."

Người đàn ông nhã nhặn mỉm cười. Người đàn ông lùn mập gật đầu phụ họa.

"Ừ, lần này lại gặp chuyện tốt rồi, không biết....bên trong có người đẹp nào không."

"Chắc chắn có, tôi nhớ trong vườn bách thú này có một em gái rất xinh đẹp."

Người đàn ông nhã nhặn nói.

Hai người ỷ vào bản thân mình là người thức tỉnh, không sợ tận thế, bây giờ trật tự đã sụp đổ, hai người bọn họ không chỉ tìm kiếm vật tư khắp nơi mà còn săn tìm người đẹp, chỉ cần phát hiện có gái đẹp liền.... Dù sao chính là muốn làm gì thì làm.

"Một lát nữa đừng vội vàng, trước tiên cứ lừa bọn họ mở cửa ra đã."

Người đàn ông nhã nhặn nói.

Mặc dù hai người có cơ thể mạnh mẽ nhưng tòa nhà này bị phong bế cực kỳ chặt, nếu như cưỡng ép phá hủy sẽ khó tránh khỏi hao phí sức lực.

Người đàn ông lùn mập gật đầu, biểu thị sớm đã quen đường quen nẻo. Thế là gã liền tiến lên nhẹ nhàng gõ cửa nói láo.

"Xin chào! Bên trong có ai không? Chúng tôi là tiểu đội người thức tỉnh của chỗ tránh nạn chính thức, tới đây để tìm kiếm cứu viện người còn sống sót."

"A?!"

Người ở bên trong nghe nói người bên ngoài là đội cứu viện chính thức trong lòng liền có chút kích động.

"Cuối cùng... Cũng đã đợi được người đến cứu chúng ta."

Trong tòa nhà có tổng cộng bốn người, theo thứ tự là ba em gái trong vườn bách thú cùng với một ông lão làm bảo vệ, ông ta cầm một khẩu súng săn nhưng bên trong chỉ có đạn gây mê. Bình thường vẫn dùng để khống chế mãnh thú trong vườn bách thú.

"Suỵt! Nói nhỏ một chút, đừng có đưa quái vật kia tới! Với cả, nếu như bọn họ là kẻ lừa đảo thì sao."

"Vậy thì.... Chúng ta có nên mở cửa hay không?"

Một thiếu nữ dáng người nhỏ sinh hỏi. Ở trong tận thế này, cô cũng rất lo lắng, không biết bên ngoài cửa là người hay quỷ?

Thiếu nữ bên cạnh nói tiếp.

"Tôi đã xem thông cáo của chỗ tránh nạn chính phủ, đúng thật sự cơ thể con người có thể tiến hóa, hơn nữa còn thành lập đội người thức tỉnh, đi cứu viện khắp nơi."

"Vậy thì... Chúng ta mở cửa?"

"Mở đi! Dù sao đồ ăn cũng sắp hết rồi, không mở cửa cũng chết!"

"Ừm."

"...."

Sau khi mấy người thương lượng cuối cùng vẫn là chậm rãi mở cánh cửa ra.

Hai người đàn ông lập tức chui vào, đôi mắt gian xảo bắt đầu đánh giá, ở đây thật sự có mỹ nữ....

Ngon~~

"Hai người là đội cứu viện của chỗ tránh nạn sao?"

Một thiếu nữ hỏi.

"Tất nhiên."

Người đàn ông lùn mập gật đầu. Một thiếu nữ khác dáng người nhỏ xinh nói.

"Vậy thì tốt quá, nhanh đưa bọn tôi đi thôi."

"Đừng gấp, cứu mọi người đều có thể, nhưng có một điều kiện. Ha ha ha."

"Điều kiện gì?"

Thiếu nữ hỏi. Người đàn ông mập lùn cười hà hà mấy tiếng.

"Em... Trước hết... Làm cho anh thoải mái chút đi..."

"Hả... Cái này....."

Thiếu nữ lập tức nghe hiểu gã có ý gì, vẻ mặt ngạc nhiên, thế nhưng mà....

Mà một thiếu nữ khác đang phát hiện mánh khóe của bọn họ.

"Mọi người cẩn thận! Mau nhìn trang phục của bọn họ, bọn họ văn bản không phải là đội cứu viện."

"Em rất thông minh...."

Người đàn ông lùn mập lộ ra biểu cảm hung ác, đưa tay bóp cổ thiếu nữ, xách cô lên như một con gà. Thiếu nữ không thở được, hai chân bắt đầu đạp loạn. Nhưng dưới sức mạnh của gã căn bản không thể làm được cái gì.

Lão bảo vệ nhìn thấy liền giơ súng định bắn, nhưng kim gây tê vừa mới bắn ra đã bị người đàn ông nhã nhặn giơ tay nắm được.

Tốc độ phản ứng của người thức tỉnh nhanh hơn người bình thường rất nhiều.

"Cái này...."

Trong lòng mấy người tuyệt vọng, không chết trong miệng Zombie và quái vật, ngược lại còn chết trong tay đồng loại, hơn nữa trước khi chết còn bị tra tấn.

Như vậy còn không bằng chết trong miệng Zombie. Ít ra chết nhanh, dứt khoát hơn!

"Cứu mạng!!"

Một thiếu nữ thét thật to, coi như dẫn quái vật tới cũng muốn đồng quy vô tận với hai gã đàn ông kia.

Rầm!!

Người đàn ông nhã nhặn phất tay liền đánh ngã cô ta xuống đất.

"CMM, muốn chết à!"

Người đàn ông lùn mập cũng chuẩn bị thực hiện hành vi đê tiện.

"Cũng tận thế rồi làm gì còn ai có thể tới cứu các người? Mà ông đây là người thức tỉnh, cả thế giới này đều là của ông đây!"

Hiển nhiên hai người đàn ông này đã hóa thân thành tổ tông của người ta.

Nhưng đúng lúc này.

Một giọng nói trầm thấp vang lên.

"Người thức tỉnh...ăn có ngon không?"