Phó Bản Kinh Dị: Đam Mê Bệnh Hoạn Của Các Thú Nhân

Chương 4: Đến trường

Theo thiết lập, nhà họ Hạ chỉ có hai cô con gái ruột.

Một người là chị gái người thường, nữ phụ ác độc Hạ Mạt.

Người còn lại là em gái dị năng giả, nữ chính được trời chọn Hạ Điềm.

Ngoài ra, còn có một người con trai của đồng đội đã khuất được gia chủ nhà họ Hạ nhận nuôi nhiều năm trước, Bùi Cẩn Ngôn, người có tài năng thiên bẩm.

Tuy không nói rõ, nhưng ai cũng biết, thật ra Bùi Cẩn Ngôn chính là vị hôn phu được đặc biệt bồi dưỡng dành riêng cho nguyên chủ - một người phụ nữ bình thường.

Xét cho cùng thì ngoại trừ gia thế, trên mọi phương diện Bùi Cẩn Ngôn đều xuất sắc. Nếu không có tầng quan hệ nhận nuôi này, với điều kiện của nguyên chủ, e rằng còn chưa đủ tư cách để đến gần anh.

Nhưng mà, nguyên chủ lại mắt cao hơn đầu, hoàn toàn chướng mắt xuất thân cô nhi của Bùi Cẩn Ngôn.

Sau khi cha mẹ qua đời, không còn ai quản thúc nữa, nguyên chủ hoàn toàn bộc lộ bản chất, dùng trăm phương ngàn kế sỉ nhục Bùi Cẩn Ngôn.

Không chỉ bắt Bùi Cẩn Ngôn - một người con nuôi phải suốt ngày hầu hạ cô ta như một người hầu nam.

Cô ta còn mượn danh nghĩa là bạn học Bùi Cẩn Ngôn để vào trường quân đội đế quốc. Hoàn toàn không quan tâm anh là vị hôn phu của mình, trước mặt anh còn khắp nơi ve vãn những người đàn ông khác.

Thỉnh thoảng nổi cơn tam bành thì lại đánh chửi sỉ nhục anh.

Làm trời làm đất tự tìm đường chết, không hề chịu dừng lại.

Cuối cùng bị Bùi Cẩn Ngôn hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch Đằng Xà, trong trong thời kỳ cuồng bạo trực tiếp hành hạ cô ta đến chết.

Mà nữ chính Hạ Điềm vốn được nuôi dưỡng trên đảo Thánh Nữ, sau khi biết tin chị gái qua đời đã vì báo thù mà rời đảo trước thời hạn, gặp gỡ nhiều nam dị năng giả mạnh mẽ, rồi nảy sinh tình cảm yêu hận với họ.

Cốt truyện của quyển tiểu thuyết "Hậu cung nhiều quá cũng không tốt, đêm nào cũng bóp eo uống thuốc bổ thận" cũng chính thức bắt đầu từ đây.

Nghĩ đến đây Hạ Mạt bỗng rùng mình: "Không, không cần, tôi nghĩ... tôi nghĩ tôi có thể tự mặc quần áo, hơn nữa thật ra giày cũng không cần... Ưm—"

Đầu ngón chân bất ngờ lại bị véo một cái.

Cơ thể này có rất nhiều tật xấu.

Kiều diễm, nhạy cảm.

Nghi ngờ còn có chứng thèm khát da thịt mức độ nhẹ!

Khi tiếp xúc thân mật với người khác, không hiểu sao sẽ cảm thấy rất thoải mái quyến luyến, không muốn rời xa.

Hạ Mạt không thích ứng được loại cảm giác này, cô khẽ rên một tiếng rồi xấu hổ buồn bực nhìn Bùi Cẩn Ngôn, có chút muốn vươn cổ cắn anh một cái.