Sau Khi Quỷ Dị Buông Xuống, Tôi Nạp Phí Trăm Tỷ Tiền Âm Phủ

Chương 22

“Vân Y, thực ra tôi chỉ muốn tranh thủ vài ngày này còn an toàn, tích trữ thêm một ít vật tư, phòng khi vài ngày nữa tình hình càng hỗn loạn hơn.” Bạch Ngọc Lan vẫn cố gắng thuyết phục Vân Y.

Nhưng Vân Y đã quyết tâm không ra ngoài nữa.

“Vậy thôi, tôi sẽ đi tìm người khác vậy.” Sự kiên quyết của Vân Y cũng khiến Bạch Ngọc Lan hiểu, cô ấy thở dài rồi quay lưng rời đi.

Vân Y không quan tâm đến việc Bạch Ngọc Lan đi đâu, cô lại lấy ra quyển sổ kế hoạch của mình, viết viết vẽ vẽ.

Nếu không nhầm, những ngày gần đây sự biến chất của thực phẩm và thiết bị điện tử đang dần gia tăng, chính là vì ngày Quỷ Dị hoàn toàn xâm nhập đang đến gần.

Rất có khả năng, sẽ trong hai ngày tới đây...

Thật bất ngờ là trong vài ngày này, Tống Lê Lê không tiếp tục gửi tin nhắn cho cô nữa.

Cũng dễ hiểu thôi, bạn bè của cô ta nhiều như vậy mà.

Có lẽ chính thái độ thờ ơ của Vân Y vài ngày trước đã khiến Tống Lê Lê không hài lòng, giờ cô ta đang đi tìm những “bạn bè” khác?

Mặc dù ở kiếp trước Vân Y đã nhìn rõ bản chất xấu xa của Tống Lê Lê, nhưng ở một mức độ nào đó, cô cũng rất khâm phục cô ta.

Không cần nói đến điều gì khác, Tống Lê Lê rất giỏi trong việc ngoại giao, không, nên nói là rất giỏi trong việc lừa đảo.

Ở kiếp trước, khi Vân Y cắn răng chia một nửa lương thực cho cô ta, cũng có những người khác làm điều tương tự.

Tất cả những điều này là vì họ đã coi Tống Lê Lê là bạn bè thân thiết, không tiếc hy sinh phần ăn của mình để nuôi dưỡng cô ta.

Điều này khiến Vân Y và một số người khác trông như những kẻ liếʍ cẩu*, chỉ khác là Vân Y là một kẻ liếʍ cẩu có thực lực.

*Liếʍ cẩu (舔狗): Giới trẻ hiện nay hay gọi là Simp. Tức là thể hiện sự si mê, quan tâm quá mức đến một người nào đó, đôi khi vứt luôn liêm sỉ.

Đang nghĩ ngợi, điện thoại lại vang lên những tiếng bíp bíp.

Vân Y khá may mắn, ít nhất, điện thoại của cô vẫn chưa hỏng.

Mở khóa màn hình, là thông báo từ nhóm chung cư.

[Chào các hàng xóm, tôi có hai tin tức muốn thông báo cho mọi người.

Tin xấu là siêu thị sẽ không mở cửa nữa.

Tin tốt là, quốc gia không bỏ rơi chúng ta, sẽ phát thực phẩm cho từng hộ gia đình, đương nhiên là thực phẩm chưa biến chất.]

Nghe tin này, giống như một quả bom rơi xuống nước, làm cho những con cá dưới ao bật tung lên.

[Gì, cái gì? Thật tuyệt quá, cuối cùng không cần lo lắng mỗi ngày phải xếp hàng ở siêu thị nữa.]

[Bây giờ tội phạm tăng cao, ai dám cho chúng ta ra ngoài mua thực phẩm chứ?]

[Hai hôm trước tôi còn thấy một cô gái đơn thân bị mấy gã đàn ông lôi vào xe tải, chắc chắn là cả người lẫn của đều không còn nữa.]