Trị Liệu Sư Duy Nhất Của Tinh Tế

Chương 81

Cảm ơn bạn ༻꧁༒Tuyết Nhi༒Tv꧂ đã đề cử truyện

---

Chỉ cần vài câu nói của Cố Ngọc là đã có thể khiến hắn thả lỏng. Hắn có gì sẽ trả lời nấy, giống hệt một chú chó Doberman ít nói nhưng đáng tin cậy.

Hầu hết các câu trả lời của Nghiêm Sách chỉ gói gọn trong một hoặc hai chữ, “Ừ” hoặc “Phải.” Điều duy nhất khiến hắn khó xử là khi bị hỏi về các vấn đề riêng tư. Nhưng thái độ thẳng thắn của Cố Ngọc trong chuyện này lại khiến hắn cảm thấy không có gì quá đáng.

Buổi kiểm tra kết thúc sớm hơn dự kiến rất nhiều.

Khi bị lịch sự tiễn ra khỏi phòng y tế, Ngô Cửu Biện vẫn chưa kịp phản ứng. Anh ta còn đang suy nghĩ cách đối phó với Levinson.

Có lẽ mất vài giây, anh ta mới làm như không có chuyện gì, ra hiệu “Đi theo tôi,” dẫn đội trở về khu ký túc xá.

Nghiêm Sách hiếm khi nhắc nhở thêm: “Nhớ vào hệ thống xem điểm kiểm tra tâm lý.”

Ngô Cửu Biện nhìn hắn một cái, vừa đi vừa tiện tay mở điểm số của các thành viên trong đội. Anh ta xem từng người một.

Ngay khi nhìn vào dòng điểm đầu tiên, Ngô Cửu Biện đã thầm thốt lên trong lòng: “Không hổ danh trường Quân đội Đế quốc, tài nguyên ở tinh cầu thủ đô đúng là tốt. Ngay cả trình độ của các bác sĩ cũng cao hơn vài bậc.”

Cho đến khi ánh mắt anh ta dừng lại ở điểm số của Nghiêm Sách, Vân Từ và Kars.

Gần như đạt điểm tối đa.

Đôi mắt đen của Ngô Cửu Biện vì kinh ngạc mà hơi mở lớn.

Anh ta thì thầm một câu: “Đúng là…”

Một điều bất ngờ.

Phải biết rằng, mục đích của bài kiểm tra tâm lý không chỉ là để lấy một con số lạnh lùng. Nó được thiết lập ban đầu chủ yếu để giảm bớt sự lo âu và các cảm xúc tiêu cực của S cấp. Kết quả trạng thái tâm lý của S cấp thực tế chỉ là yếu tố thứ yếu.

Nhiệm vụ của bác sĩ không phải chỉ đơn giản là hoàn thành bài kiểm tra, mà là cố gắng hết sức để giúp S cấp thả lỏng, giảm thiểu các cảm xúc tiêu cực.

Tính đến nay, rất ít bác sĩ có thể thực sự đạt được mục tiêu này. Nhiều người thậm chí còn khiến tình trạng của S cấp tệ hơn. Một bác sĩ có khả năng làm giảm các cảm xúc tiêu cực của S cấp có thể kéo dài đáng kể tuổi thọ của họ và giữ họ ở trạng thái ổn định hơn.

Huống hồ, vị bác sĩ này còn trẻ như vậy. Ngô Cửu Biện hoàn toàn tin rằng khả năng nắm bắt và điều tiết tâm lý của cậu đã đạt đến một mức độ đáng sợ, và cậu chắc chắn rất giỏi điều chỉnh bằng lời nói.

Ngay sau đó, anh ta nhận ra một điều:

Có lẽ anh ta có thể tìm cách đưa vị bác sĩ này về trường của mình.

Cố Ngọc chỉ là một tân sinh vừa mới nhập học. Hồ sơ của cậu vẫn chưa được chuyển vào quân khu, do đó cậu vẫn có khả năng chuyển trường. Học tịch và hồ sơ cá nhân rất dễ dàng điều động.

Ngô Cửu Biện lập tức mở danh bạ, gửi tin nhắn cho người thầy trực tiếp của mình.

"Trường Quân đội Đế quốc thật sự đang lãng phí nhân tài. Chính sách áp lực cao của họ không thể điều chỉnh được tâm lý của các S cấp. Người nên sụp đổ sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ."

Vừa biên soạn tin nhắn, anh ta vừa nghĩ rằng một nhân tài như vậy phải được đưa đến trường Quân đội số một mới là nơi thích hợp.

Sau khi hoàn thành bài kiểm tra tâm lý của S cấp tại trường Quân đội số một, Cố Ngọc tiện thể sắp xếp lại một số tài liệu trước đây rồi thông qua hệ thống y tế gửi một tin nhắn cho Levinson.

"Tôi sẽ qua kiểm tra tình trạng hoạt động của thiết bị ràng buộc tạm thời."

Nếu lần kiểm tra này không có sai sót, Levinson có thể được tạm thời giải phóng khỏi lệnh cấm.

Lần trước ở phòng y tế, Levinson đã tùy tiện hủy liên kết tinh thần với Tống Tân. Không có trường quân sự nào mà mối quan hệ giữa người chỉ huy và thủ lĩnh S cấp lại tồi tệ đến mức này.