Xuyên Nhanh: Ta Làm Nữ Phụ Pháo Hôi Độc Ác

Quyển 1 - Chương 6: Kiêm tự chi thê

Giọng nói vừa vang lên, sắc mặt Tạ Lâm liền thay đổi. Chỉ nghe nàng ta nói: "Công tử! Công tử! Ngài mau đến xem biểu cô nương đi! Từ hôm kia biểu cô nương đã bị bệnh, sợ làm trì hoãn việc của công tử nên giấu không nói, bây giờ bệnh nặng đến nỗi bắt đầu nói sảng rồi! Ngài mau đến xem đi!"

Người đêm khuya xông vào viện của tức phụ đại phòng, là Hồng Ngọc - nha hoàn thân cận của Thẩm Lan Nhược. Tạ Lâm vốn đã quyết tâm thực hiện trách nhiệm, nghe nói Thẩm Lan Nhược lại bị bệnh, làm sao còn ngồi yên được? Đặt chén xuống liền đứng dậy.

Hoàn Tử vẫn luôn chờ phản ứng của hắn, thấy hắn vừa động lập tức một bước xông tới, trước khi Tạ Lâm mở cửa đã nắm lấy tay áo hắn.

Tạ Lâm bị kéo lại bước chân khựng lại, cúi mắt nhìn thiếu nữ xông tới.

Thiếu nữ chớp đôi mắt to, có vài phần kinh hoảng nhìn hắn. Hình như nhận ra ánh mắt của Tạ Lâm, nàng rất cẩn thận mở miệng hỏi: "Tướng công, chàng, đêm khuya thế này, chàng muốn đi đâu?"

Sắc mặt Tạ Lâm rất khó coi, phải nói, Hoàn Tử ngăn cản hắn khiến cơn tức kia lại dâng lên.

Nhưng đối diện với ánh mắt đáng thương của Hoàn Tử, hắn không nổi giận được.

"Công tử! Công tử ngài mau đi xem thử đi!" Tiếng nữ tử bên ngoài vẫn tiếp tục kêu, không thấy động tĩnh trong phòng tân hôn liền càng kêu càng thê lương: "Nếu không phải bất đắc dĩ, nô tỳ cũng không dám cả gan xông vào viện của đại nãi nãi, thật sự là không còn cách nào khác! Cô nương bệnh đã ba ngày, đại phu cũng không chịu mời, lặng lẽ rơi lệ, ai khuyên cũng vô dụng..."

Tạ Lâm có chút giận Thẩm Lan Nhược không biết quý trọng bản thân, nhưng nghe nàng ta bệnh lại không mời đại phu thì lòng tràn đầy lo lắng. Trong lúc nóng vội, hất tay Hoàn Tử ra.

Tay Hoàn Tử chạm vào thứ gì đó, "choang" một tiếng vang lên.

Hắn nhìn Hoàn Tử một cái, nói câu "xin lỗi", rồi theo nha hoàn sải bước rời đi.

Tạ Lâm đi rồi không trở lại.

Không phải Thẩm Lan Nhược cố tình ngăn cản, nàng ta chưa qua cửa. Tạ Lâm quý trọng nàng ta, tất nhiên không làm điều gì liên lụy đến thanh danh. Đêm qua tránh người mời đại phu, chẩn bệnh kê thuốc mất không ít thời gian. Quay về đại phòng đã quá giờ đóng cửa. Tạ Lâm sợ gõ cửa kinh động cả nhà, nên một mình đến thư phòng ngoài nghỉ ngơi.

Hôm sau trời chưa sáng, Tạ Lâm khoác sương sớm, khoanh tay đứng chờ ngoài viện.

Tân nương vào cửa, kế đến là dâng trà, nhận họ hàng nhà chồng. Tạ Lâm đêm qua không ở lại, đêm tân hôn bỏ mặc tân nương, sợ Diệp Thu Nguyệt vì chuyện đêm qua nói bậy khiến trưởng bối không vui, nên sớm chờ sẵn để an ủi Diệp Thu Nguyệt.