Ma Nữ đứng yên ở đằng sau lưng Faye, sẵn sàng vươn tay ra đỡ lấy vị học sinh mới chưa từng nhìn qua sự đời này nếu cần thiết.
Mỗi một vị học sinh mới vào lần đầu tiên từ nhân gian đi đến học viện Ma Nữ thì đều sẽ bị sốc trước cảnh tượng như một cơn ác mộng hiển hiện trước mặt bọn họ.
Có người sẽ hoảng sợ la hét, có người sẽ khóc rống thảm thiết, còn có người lại cảm thấy không thể chịu đựng nổi, liều mạng cũng muốn quay trở về nhà.
Ma Nữ đã chứng kiến quá nhiều nên chẳng hề có chút cảm xúc gì nữa, cũng coi đây là một hoạt động mua vui làm trò.
Nhưng điều kỳ lạ là cô gái nhỏ gầy trước mặt Ma Nữ lúc này, biểu cảm trên khuôn mặt của cô bé là điều mà Ma Nữ chưa bao giờ từng thấy trước kia… Hưng phấn sao?
Hả? Hưng phấn???
Ma Nữ cho rằng nhất định là tán ô đã che khuất mất tầm nhìn của cô ấy. Vì vậy, Ma Nữ đã nhẹ nhàng nâng cao chiếc ô lên thì lại thấy cô bé trước mặt đang liều mạng che miệng mình để ngăn bản thân không cười ra tiếng.
“…” Hiếm có khi nào Ma Nữ cảm thấy khϊếp sợ như bây giờ.
Chuyện gì xảy ra với đứa trẻ này vậy?
Nhưng mà, đàn rắn bò lên cánh tay của Ma Nữ đang nhắc nhở cô ấy rằng đã đến giờ rồi. Ma Nữ chỉ có thể cắn nhẹ khóe môi và dậm chân xuống đất vài cái.
Ngay sau đó, một âm thanh lọc cọc của bánh xe ngựa chuyển động đã vang lên từ phía tòa thành kia. Mười ba người đàn ông quấn chéo dây thừng quanh người như thay thế cho đàn ngựa, cung kính kéo theo một cỗ xe ngựa cực kỳ lộng lẫy.
Những người này mặc đồng phục quản gia thống nhất, trên cổ tay áo có thêu một ký hiệu tam giác ngược quen thuộc. Trong hốc mắt của bọn họ không có con ngươi màu đen, chỉ có lòng trắng.
Nếu như có một vị tăng lữ nào xuất hiện ở nơi này thì chắc chắn sẽ hiểu ra ngay tình trạng của những người này. Đây là mười ba người đàn ông không có linh hồn.
Cảnh tượng quái đản, lạ lùng trình diễn ngay trước mắt nhưng những ngón chân của Faye lại quặp chặt lại vì quá mức phấn khích.
Chờ một chút, cảnh tượng này… Cô quả thật đã quá quen thuộc với hình ảnh này rồi!!!
Nếu như ma pháp buff máu của tăng lữ là thật, nếu lọ thuốc tẩy rửa có thể làm đầy cột độ sạch cũng là thật, nếu như hết thảy mọi sự việc xảy ra ở nơi này đều là thật…!
Vậy thì chẳng phải tiếp theo sẽ xuất hiện biển hoa nở đầy hoa Hủ Sinh màu trắng, giá treo cổ khổng lồ bị nguyền rủa và “Ma Nữ Đại Tội Salila” – NPC chỉ dẫn tân thủ sao?!
Faye không chút do dự lao thẳng lên xe ngựa, thậm chí, cô còn gấp gáp vẫy tay thúc giục Ma Nữ đến đón cô.
“Mau, mau lên!”
Dưới tán ô màu đen, biểu cảm của Ma Nữ đã gần như sắp nứt rồi. Rốt cuộc là ai đến đón ai vậy?
Đàn rắn chui xuống dưới làn váy của cô ấy rồi biến mất, Ma Nữ nở một nụ cười bất đắc dĩ và từ tốn cụp lại chiếc ô màu đen của mình.
Đây là lần đầu tiên Faye nhìn thấy khuôn mặt của Ma Nữ, trẻ tuổi, làn da tái nhợt nhưng lại vô cùng tao nhã và xinh đẹp. Trong nháy mắt, cô bé đã ngắm đến quên cả hô hấp.
Tán ô quấn chặt lại dọc theo thân cán một cách thong thả, sau đó, từ từ hợp nhất thành một thể rồi vặn vẹo quấn quanh cổ tay của Ma Nữ, biến thành một chiếc lắc tay có mặt dây chuyền hình con rắn màu đen.
Khi Ma Nữ đã ngồi ngay ngắn trong thùng xe thì mười ba tên nô bộc cũng nhanh chóng tăng tốc kéo xe chạy về phía tòa thành đằng xa.
“Salila…”
“Cái gì?” Ma Nữ quay đầu lại. Tuy rằng phát âm có hơi kỳ quái, không giống như ngữ điệu của ngôn ngữ trên đại lục này, nhưng vừa rồi, học sinh mới ngồi trước mặt này đã gọi ra tên của cô ấy.
“Trò biết ta sao?” Ma Nữ nhướng mày: “Ta là Salila nơi Vực Sâu, Ma Nữ Đại Tội, là giáo viên tuyển sinh lần này của các trò.”
Đầu của Faye dần dần nóng lên, như thể có một ngọn lửa phun trào từ đáy lòng của cô và xông thẳng lêи đỉиɦ đầu.
Vừa rồi cô đã nói Hán Ngữ theo bản năng, là ngôn ngữ của Trái Đất. Nhưng mà, Ma Nữ đã gật đầu!! Vậy có nghĩa là âm điệu của tên cô ấy cũng tương tự như vậy!!!
Hóa ra thật sự, thật sự là cô ấy!!!
Faye cảm thấy cổ họng có hơi cay cay, nhanh chóng ngoảnh đầu nhìn ra bên ngoài cửa xe…
Bánh xe lăn tròn trên con đường lớn màu đen sì, sau khi rẽ sang một hướng khác thì trước mắt bọn họ đã xuất hiện một biển hoa màu trắng rộng lớn tưởng chừng trải dài đến vô tận. Một giá treo cổ cực lớn hình tam giác đang được treo ngược trên cổng chính của tòa thành, như là một biểu tượng tam giác ngược khổng lồ.
Bên trong tòa thành, hết người này đến người khác, những con người không có con ngươi màu đen trong hốc mắt đang đi qua đi lại. Những ánh đèn ma pháp tỏa ra ánh sáng màu trắng, lạnh lẽo như ánh trăng rọi xuống trong đêm đen.
Giống y hệt… Hoàn toàn giống y xì đúc!!!