[ Nhưng, nhưng cô có thể thu hoạch được thiện cảm của nữ chính, vận khí của cô sẽ dần dần tốt lên…]
“Ý là bảo tôi phá cho đến khi bị cả cộng đồng mạng ghét rồi quay sang lấy lòng cô ta để cải thiện sao?”
Thẩm Vãn Vãn nhìn 001 với vẻ mặt đầy thương hại: “Đầu tôi có vấn đề hay đầu cậu có vấn đề?”
[ …]
001 giờ đây cứng họng.
Ừm… hình như có lý thật nhỉ?!
Khi trò chơi kết thúc, đạo diễn mời các nữ khách mời vào một phòng để trò chuyện.
Ngày mai là ngày cuối cùng của điểm dừng chân đầu tiên, nhóm xếp cuối sẽ bị loại, còn các nhóm còn lại sẽ có cơ hội tạo nhóm mới.
Lần này không còn là bốc thăm nữa, mà là các khách mời sẽ tự chọn đối tác.
“Thật ra, tôi muốn lập đội với Thiệu Du Dã.”
Trì Điềm cười ngượng ngùng: “Cảm giác lập đội với anh ấy sẽ rất an toàn.”
Gia Lộ trêu chọc: “Ý cậu là lập đội với tôi thì không an toàn đúng không!”
Trì Điềm vội xua tay: “Không phải đâu! Chỉ là… cậu có hiểu cảm giác đó không? Cảm giác là nếu lập đội với Thiệu Du Dã, thì anh ấy có thể tự làm mọi thứ, còn mình chỉ cần đứng bên cổ vũ là đủ rồi.”
“Kiểu… ầy, nói mấy lời này thấy sợ fan của anh ấy công kích ghê, nhưng tôi thật sự thấy anh ấy có sức hút nam tính. Lập đội với anh ấy chắc sẽ đỡ tốn sức.”
Bình luận: [ Không đâu không đâu! ]
[ Trì Điềm đáng yêu quá, đó chính là tiếng lòng của tôi! Anh Dã đúng là nam tính ngời ngời!]
[ Đột nhiên muốn xem Trì Điềm đáng yêu lập đội với anh Dã! ]
[ Nhưng mà quan hệ của Thẩm Vãn Vãn và Thiệu Du Dã hình như cũng tốt hơn rồi nhỉ. ]
“Tôi nghĩ ai cũng muốn lập đội với Thiệu Du Dã thôi, tôi cũng muốn lập đội với anh ấy.”
Kim Tiểu Ngư nói xong, còn liếc nhìn Thẩm Vãn Vãn kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Chắc chỉ có Thẩm Vãn Vãn là chê Thiệu Du Dã thôi.
Thẩm Vãn Vãn đang bận trò chuyện với 001 trong lòng.
“Thiệu Du Dã cũng khá đắt hàng đó nhỉ?”
001: [ …]
[ Ký chủ xin tỉnh lại đi! Anh trai cô vừa cao vừa đẹp trai lại còn có yếu tố “mỹ nam u sầu” trong các tiểu thuyết ngôn tình thì cũng chuẩn thiết lập nam chính hàng đầu rồi đấy!]
Thấy cô mãi không nói gì, Bạch Lăng ngộ ra: “Thiệu Du Dã có lẽ không hợp lập đội với người có chính kiến nhỉ.”
“Tôi nghĩ Vãn Vãn có lẽ muốn chọn Tô Đình Hiên, tính cách của Tô Đình Hiên khá là dễ chịu mà.”
Thẩm Vãn Vãn: ?
Muốn kiếm chuyện với cô sao?
Cô nghiêm túc nhìn về phía Bạch Lăng, giọng lạnh lùng mà êm tai, nhưng không nể mặt:
“Ai nói với cô là tôi muốn chọn Tô Đình Hiên?”
Bạch Lăng ngẩn người.
Không phải sao?
Lý do Thẩm Vãn Vãn đến tham gia chương trình này chẳng phải là vì Tô Đình Hiên sao? Chính Tô Đình Hiên đã nói thế với cô ta mà.
“Tôi cứ nghĩ là…”
Thẩm Vãn Vãn ngắt lời: “Tôi cũng nghĩ cô có ý chọn Tô Đình Hiên.”
Bạch Lăng đỏ mặt, lập tức lắp bắp.
“Không… không phải đâu. Tôi vẫn muốn lập đội với Tiểu Ngư thôi…”
Thẩm Vãn Vãn thẳng thắn vạch trần: “Nhưng trước khi quay lại đây, Tô Đình Hiên nói với cô về việc cùng lập nhóm, cô cũng đâu có từ chối?”
Lời vừa dứt, Giang Thiên Phàm và Kim Tiểu Ngư đồng loạt nhìn về phía Bạch Lăng.
[ Haha! Đây là chuẩn bị cãi nhau rồi sao? ]
[ Thật sự không ưa nổi Thẩm Vãn Vãn, sao mà cay nghiệt quá, dù Bạch Lăng và Tô Đình Hiên có thỏa thuận trước thì cũng chẳng sao. Đúng là sói mắt trắng, Bạch Lăng đã giúp cô ấy vượt qua khó khăn với Thiệu Du Dã, thế mà giờ lại làm khó dễ Bạch Lăng như vậy! ]
[ Nhưng nếu cô ấy nói thật, thì lời Bạch Lăng nói có chút giả tạo nhỉ?! ]
[ Tôi lại thấy Thẩm Vãn Vãn như vậy cũng hay, cô ấy tự chủ được hướng đi của mình, người khác đừng hòng lôi kéo! Tôi bắt đầu chuyển sang thích thích cô ấy rồi. ]
Bạch Lăng mặt đỏ bừng, vội vàng giải thích với Kim Tiểu Ngư: “Lúc đó anh ấy chỉ là đề cập qua thôi, đúng là tôi có hơi lưỡng lự, nhưng sau đó tôi đã nói với anh ấy là muốn lập đội với cậu rồi.”