Nhà trẻ Lam Kiều là trường mẫu giáo tư thục tốt nhất Bắc Thành, mỗi lớp có hai mươi bạn nhỏ, lớp mầm và lớp chồi thực hiện giáo dục theo phương pháp Montessori hỗn hợp.
Ban giờ chiều là giờ phụ huynh đón các bạn nhỏ tan học.
Các bạn nhỏ xếp hàng theo đội hình "tàu hỏa nhỏ", nhìn ra bên ngoài tìm phụ huynh.
Nhiên Nhiên từ xa đã nhìn thấy Phó Thư Thư, há to miệng dùng hết sức có thể gọi "Mẹ", những bạn nhỏ khác cũng lần lượt nhìn thấy bóng dáng người nhà, tranh nhau gọi.
Tiếng nói trong trẻo của các bạn nhỏ hòa vào nhau, phát âm không rõ ràng, nghe từ xa còn náo nhiệt hơn cả trại vịt con.
Đường Đường đứng ở cuối hàng.
Những bạn nhỏ thích nhất là bắt chước người khác, cô bé nghe thấy các bạn nhỏ khác gọi, cũng kiễng chân tìm kiếm bóng dáng quen thuộc.
Phó Thư Thư đón Nhiên Nhiên xong nắm tay con gái vẫy vẫy, cười nói: "Tạm biệt cô Trương."
Nhiên Nhiên tạm biệt cô giáo thật to, vừa quay đầu lại vừa nói: "Mẹ ơi, có thể mời Đường Đường đến nhà chúng ta chơi không?"
Vừa lúc này, tài xế Trần cũng đón Đường Đường ra. Phó Thư Thư không nỡ từ chối con gái: "Đường Đường, có muốn đến nhà dì chơi búp bê không? Nhà Nhiên Nhiên có một ngôi nhà búp bê đấy."
Cô bé vẫy vẫy tay: "Con muốn đi gặp mẹ con."
Nhiên Nhiên mím môi, muốn nói lại thôi.
Đợi đến khi Đường Đường đi xa, cô bé mới hỏi Phó Thư Thư: "Chị gái cũng có mẹ sao?"
Vài người họ đứng ở cổng trường mẫu giáo nói chuyện một lúc, sau đó mỗi người đi một ngả, không hề biết rằng cảnh tượng này đã bị ống kính phát trực tiếp ghi lại.
Trong phòng phát trực tiếp của một tài khoản tự phát trên nền tảng nào đó, số lượng người xem tăng dần.
[Đây thực sự là con gái của Chúc Tâm sao? Ống kính có thể gần hơn một chút không, tui không nghe họ nói gì cả.]
[Thư Thư thật tốt, công việc bận rộn như vậy vẫn đích thân đến đón con gái, hai mẹ con thật thân thiết! Ở đây phải chê bai Chúc Tâm và ông xã hào môn của cô ta, chỉ biết sinh mà không nuôi.]
Trong phòng phát trực tiếp, ống kính không còn hướng về phía cổng trường mẫu giáo nữa, mà thay vào đó là một khuôn mặt lạ hoắc: "Mọi người hẳn rất muốn biết đây có phải là con gái của Chúc Tâm không nhỉ? Nhấn nút theo dõi người phát trực tiếp ở góc trên bên trái nhé."
Lượng người theo dõi tài khoản này tăng lên nhanh chóng.
Cô ta cười nói: "Tiếp tục nhấn theo dõi, hôm nay tôi sẽ dẫn các fans đi xem tình hình mới nhất của Chúc Tâm."
[Đứa bé định đến bệnh viện thăm Chúc Tâm à?]
[Nói thật, tôi rất muốn xem Chúc Tâm bây giờ thế nào rồi.]
[Chúc Tâm hôn mê rồi nhưng ông xã hào môn của cô ta đâu có hôn mê, người phát trực tiếp có chọc nổi không?]
[Bảo vệ của bệnh viện này nổi tiếng gắt gao, người phát trực tiếp không thể nào trà trộn vào được đâu, chỉ là kéo fame thôi.]
Bình luận trong phòng phát trực điên cuồng tăng lên.
Người phát trực tiếp liếc nhìn bình luận, đeo dây đeo điện thoại vào cổ, áp màn hình vào ngực, chuyển sang quay bằng camera sau.
Ngay sau đó cô ta chặn một chiếc taxi, theo sau xe nhà Đường Đường đến cổng bệnh viện.
Camera sau hướng vào bóng lưng của Đường Đường, người hâm mộ trong phòng phát trực tiếp im lặng chờ đợi.
Người phát trực tiếp bước nhanh vài bước, đuổi theo cô bé cười nói: "Chúng ta cùng vào thăm mẹ con nhé."
Tài xế Trần nghi ngờ nhìn cô ta.
Người phát trực tiếp cười nói: "Tôi là bạn của Tâm Tâm, trước đây sao chưa thấy chú bao giờ nhỉ?"
Tài xế Trần "Ồ" một tiếng, chiều nay trước khi tan học dì Ngô đột nhiên nhận được thông báo bị sa thải, ông đành tự đi đón cô bé đến giờ vẫn chưa kịp giải thích với Đường Đường.
Trước đây, khi còn ở biệt thự nhà họ Giang tài xế Trần đã lái xe cho ba Giang, sau đó theo Giang Ngật đến nhà mới của anh và vợ. Nhưng ông chỉ tài xế, không quan tâm đến chuyện của chủ nhà nên không có ấn tượng gì với người phụ nữ trước mặt.