Gả Cho Thủ Phụ Khi Nghèo Túng

Chương 27

Nhưng đó đều là chuyện rất xa xôi, Tạ Tử Giới khẽ cười, Lục ma ma gõ cửa phòng hắn: "Thiếu gia uống chút nước mật ong đi! Ngày mai còn có việc phải làm đấy!"

Lục ma ma cảm kích đến mức muốn dập đầu tạ ơn, không ngờ thiếu gia lại có thể vì Quỳnh nha đầu mà làm đến mức này.

Bà đương nhiên là vui mừng, Quỳnh nha đầu là một đứa trẻ ngoan, mà Tạ Tử Giới lại có thể nhiệt tình đến mức này, chắc chắn là có hảo cảm với Quỳnh nha đầu, tiểu phu thê an cư lạc nghiệp ở huyện Bảo Phong, uất ức trong lòng thiếu gia chắc cũng có thể tiêu tan.

Những ngày này bà nhìn rất rõ ràng, thiếu gia tuy ngày nào cũng cười, nhưng nụ cười này rất hời hợt, trong lòng vẫn là đứa trẻ lạnh lùng đó.

Tạ Tử Giới mở cửa, tưởng rằng Lục ma ma muốn hỏi thêm, không ngờ Lục ma ma chỉ nhét bát nước mật ong vào tay hắn, vui vẻ nói: "Phụ mẫu của Quỳnh nha đầu như vậy, hai ngươi thành thân càng sớm càng tốt, cuối tháng có một ngày tốt, ngươi thấy sao?"

Tạ Tử Giới sửng sốt một chút, rồi cũng cười.

"Quá muộn rồi," hắn nói, "Đêm dài lắm mộng, bảy ngày sau đi, ta đã tính toán rồi, đó cũng là một ngày tốt."

Tạ thập tam lang tinh thông thuật số, đối với bói toán cũng có chút nghiên cứu, tính toán ngày lành tháng tốt để kết hôn cũng không thành vấn đề.

Mà trong lúc Lục ma ma và Tạ Tử Giới bàn bạc những chuyện này, nhà họ Lộc lại náo loạn.

Chu thị cảm nhận được một tầng nghĩa khác của câu "Tề đại phi ngẫu", trước kia bà ta có bao nhiêu hài lòng với thân thế hiển hách của Tạ Tử Giới, bây giờ thì có bấy nhiêu oán hận đối với thân thế hiển hách của Tạ Tử Giới, mấy ngày nay bà ta đã nghĩ ra rất nhiều kế sách độc ác, muốn độc chết Lộc Quỳnh, muốn đánh chết Lộc Quỳnh - bà ta tin chắc rằng nếu không có Lộc Quỳnh, hoặc là Lộc Quỳnh sớm đi tìm nương nàng, thì bây giờ người được Tạ Tử Giới rước về chính là Lộc Tuệ.

(*) Tề đại phi ngẫu: Hai gia đình không ngang xứng, không tương đương thì không nói chuyện hôn nhân với nhau.

Đáng hận, bà ta đánh bạc mười mấy năm, đặt cược cả đời, cuối cùng lại thua trắng tay?

Ngoài ra, sòng bạc và kỹ viện cũng trở mặt, phụ mẫu nhà nông bán nữ nhi, bọn họ dám nhận, nhưng thê tử của tú tài nhà giàu, bọn họ nào có lá gan đó. Giả nhị lang đến nhà họ Lộc, vỗ vai Lộc Tú rất thân thiết, nhưng lời nói ra lại gần như tàn nhẫn.

"Trước cuối tháng mà không trả được bốn lượng bạc, ta thấy đôi tay của ngươi không tệ, không bằng đưa cho sòng bạc chúng ta đi."

Đôi tay, đối với sòng bạc thì vô dụng, nhưng đối với Chu thị đang mặt mày tái mét, sắp ngã quỵ, thì có liều mạng cũng không thể để sòng bạc lấy đi đôi tay của nhi tử mình, Giả nhị lang muốn chính là hiệu quả này, hắn ta hài lòng rời đi.

Ánh mắt Chu thị nhìn Lộc Quỳnh đã chứa đầy độc ác, nhưng Lộc Quỳnh bây giờ rất cẩn thận, ngay cả cơm do bà ta nấu cũng không ăn, hiện tại nàng là tú tài nương tử tương lai, Chu thị không quản được nàng, Lộc Quỳnh bèn đến giúp Lộc đại nương nấu nướng giặt giũ, nhờ Lộc đại nương cho nàng ăn.

Lộc đại nương đương nhiên không có lý do gì để từ chối, bà nghĩ Lộc Quỳnh và Tạ Tử Giới cũng không gặp nhau mấy lần, nên lúc ăn cơm liền hết lời khen ngợi sự nhiệt tình và học thức uyên bác của Tạ Tử Giới, hy vọng tiểu phu thê có thể nảy sinh hảo cảm với nhau.

Lộc Quỳnh mỉm cười, yên lặng lắng nghe Lộc đại nương khen ngợi Tạ Tử Giới.

Tạ Tử Giới tốt như thế nào, Lộc Quỳnh đương nhiên biết, thậm chí còn biết nhiều hơn cả Lộc đại nương, nhưng nàng cũng ghi nhớ kỹ đây chỉ là kế sách tạm thời, nàng không cần vui mừng, cũng không thể vui mừng.

Trong lòng nàng cũng có chút hoang mang, nàng phải ở chung với Tạ tú tài như thế nào đây?

Chuyện hôn nhân đại sự, tự nhiên cũng phải bàn bạc với nhạc gia.

Tuy rằng nhạc gia không muốn nghe lắm, đặc biệt là Chu thị, mặt lạnh như tiền, giống như tùy thời đều có thể gϊếŧ người, nhưng lời nói của Tạ Tử Giới chính là thông báo, giống như Chu thị biết, bà ta đã không còn cơ hội hành hạ Lộc Quỳnh, bà ta cũng mất đi quyền kiểm soát hôn sự của Lộc Quỳnh.

Lộc phụ rất vui lòng gả Lộc Quỳnh đi, dù sao Lộc Quỳnh và Lộc Tuệ đều là nữ nhi của hắn ta, những lợi ích mà Chu thị nói, nếu người gả đi là Lộc Quỳnh, hắn ta tự cho là mình cũng có thể được hưởng, nếu đã như vậy, Tạ Tử Giới muốn cưới Lộc Quỳnh, hắn ta cũng sẽ không ngăn cản.