Tu Chân Giới: Cẩu Mới Là Vương Đạo

Chương 24

Phương Diệu Văn lại mang đến cho hắn một tin tức.

Kỷ Diễn thăng cấp.

"Sư đệ ngươi không được nha, Kỷ Diễn đã thăng cấp Luyện Khí tầng bốn, nếu ngươi không cố gắng, coi chừng bị hắn vượt mặt đấy."

Cố Trường Thanh vô cùng khϊếp sợ.

Trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.

Năm đó Kỷ Diễn bị phế bỏ tu vi, hiện tại mới qua 2 năm ngắn ngủi đã thăng cấp Luyện Khí tầng bốn, chẳng lẽ đây lại là mô típ của nhân vật chính sao.

Phương Diệu Văn thấy hắn nhíu chặt mày, dù bận vẫn ung dung an ủi: "Yên tâm đi, hắn đã bị chưởng môn phong bế đan điền, không đuổi kịp ngươi đâu."

"Tại sao?"

Cố Trường Thanh nhíu mày, chẳng lẽ lại có ẩn tình gì sao?

Phương Diệu Văn nói: "Lần thăng cấp này của hắn, linh căn bị tiết ra ngoài, hỏa độc bộc phát, suýt chút nữa đã mất mạng, chưởng môn không cho phép hắn tiếp tục tu luyện, nếu không..."

Phương Diệu Văn đồng tình nhìn hắn một cái.

Cố Trường Thanh lập tức hiểu ra.

Nếu Kỷ Diễn chết, làm đạo lữ khế ước, hắn cũng sẽ bị liên lụy.

"Haiz!"

Phương Diệu Văn thở dài: "Không ngờ Kỷ Diễn lại rơi vào tình cảnh này."

Nhớ năm đó, người nọ chính là một ngọn núi cao không thể vượt qua, hắn còn vô cùng ghen tị.

Bây giờ…

Nhớ lại phong thái năm xưa của người nọ, hắn chỉ cảm thấy thế sự vô thường.

Liếc mắt nhìn Cố Trường Thanh một cái, Phương Diệu Văn nói: "Kỷ Diễn tính tình cứng đầu, nóng nảy như lửa, chưa chắc đã nguyện ý từ bỏ tu luyện, ngươi nhớ chú ý nhiều hơn, nếu hắn xảy ra chuyện gì..."

Phương Diệu Văn vui sướиɠ khi người gặp họa nói: "Ngươi liền thảm."

Không chỉ bản thân bị liên lụy do khế ước phản phệ, mà Kỷ gia cũng sẽ tìm hắn gây phiền phức.

Cố Trường Thanh hơi sững sốt.

Tính tình cứng đầu.

Nóng nảy như lửa.

Người mà Phương Diệu Văn miêu tả, thật sự là người mà hắn quen biết sao?

Ấn tượng của hắn về Kỷ Diễn hoàn toàn không liên quan gì đến nóng nảy như lửa, người kia...

Nói như thế nào nhỉ.

Lúc nóng lúc lạnh, khi thì ôn hòa, khi thì lạnh lùng, tính tình có cứng đầu hay không thì không biết, nhưng tính tình không tốt thì đúng là thật.

Có lẽ là do đã trải qua đủ loại ấm lạnh của nhân gian, hắn nghĩ thầm.

----------------------------

Phương Diệu Văn đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Sau khi hắn rời đi...

Trong lòng Cố Trường Thanh rối rắm.

"Có nên đi thăm hắn không đây?"

Dù sao cũng là vị hôn phu, cho dù bọn họ vì lý do gì mà kết làm đạo lữ, Kỷ Diễn bị thương mà hắn không đi thăm hỏi giống như có chút không ổn.

Nhưng…

Cố Trường Thanh thật sự không muốn đến Ngự Hỏa Phong.

Của hồi môn của Kỷ Diễn rất phong phú, không chỉ khiến đồng môn ghen ghét, mà Kỷ gia cũng rất bất mãn, hắn đã sớm trở thành kẻ địch trong mắt bọn họ.

Kỷ Lễ hận Kỷ Diễn, thuận tiện cũng hận luôn hắn.

Cố Trường Thanh do dự một lúc.

Quyết định coi như không biết.

Dù sao những người hiểu chuyện đều biết hôn sự của hắn và Kỷ Diễn là như thế nào, nếu sư tôn không thông báo hoãn hôn lễ, hẳn là không có gì đáng ngại.

Hơn nữa, cho dù có vấn đề gì, chưởng môn cũng sẽ giải quyết.

Dù sao, hôn ước của hai phong đã náo loạn 2 năm, khó khăn lắm mới có thể giải quyết, nếu Kỷ Diễn xảy ra chuyện gì, sẽ lại biến thành trò cười.

Cố Trường Thanh thả lỏng tâm tình, an tâm chờ đợi ngày thành thân.

Thậm chí còn có suy nghĩ đen tối.

Nếu Kỷ Diễn chết trước khi thành thân.

Hắn lại có thể khôi phục cuộc sống bình yên như trước, tiếp tục làm một con cá mặn (*) trong tông môn.

(Cá mặn: chỉ những người không cầu tiến bộ, sống an phận.)

----------------------------------