◎Đầu tôi lại có có thể mọc tóc sao?◎
"Làm bánh bao chiên cỡ ngón tay cái đi!"
Bồ Nhuế đi mua mè, trứng và nhân thịt băm sẵn. Nhân thịt được đặt trong bát trong suốt, đập nhẹ vài quả trứng vào, thêm củ năng thái nhỏ trắng tinh, đổ gia vị màu nâu vào, nhanh chóng hoà quyện với nhân thịt.
Đeo găng tay trộn đều nguyên liệu, có cảm giác thích thú khó tả.
Một bát nước trong đặt trên bàn, những ngón tay thon dài của Bồ Nhuế chấm nhẹ vào nước như chuồn chuồn điểm nước, thoa lên bề mặt vỏ hoành thánh, đặt một viên nhân thịt lên trên.
Tay trái cô xoay nhẹ vỏ hoành thánh, tay phải tạo nếp gấp đẹp mắt và đều đặn, dùng kỹ thuật gói bánh bao để gói thành bánh bao chiên nho nhỏ cỡ ngón tay cái, nhìn tổng thể mềm mại rời rạc hơn bánh bao nhiều.
Bồ Nhuế đổ dầu vào chảo điện mini, ném tấm thẻ gỗ "Thuật sinh trưởng tóc đen" xuống đáy chảo, biến thành những đốm sáng lấp lánh. Khi dầu sôi, cô xếp những chiếc bánh bao chiên đã gói ngay ngắn đầy nồi, đáy bánh chạm vào dầu, dầu bắn tung tóe phát ra tiếng xèo xèo nhẹ, hương thơm của dầu tỏa ra.
Khi thấy thời gian đã vừa đủ, Bồ Nhuế pha bột năng với nước, rồi đổ thành vòng tròn vào khoảng trống giữa các bánh bao chiên.
Tiếng dầu bắn tung tóe chỉ kéo dài trong chốc lát rồi im bặt, Bồ Nhuế đậy nắp chảo lại, hơi nước mờ ảo làm mờ nắp chảo, có thể thấy mơ hồ những chiếc bánh bao chiên trong chảo như được thổi phồng lên, khoảng trống giữa các bánh được sự căng phồng lấp đầy.
Khi mở nắp chảo ra, mùi thơm của bột chiên vàng hòa quyện với mùi thịt nhẹ nhàng, cùng tỏa ra từ trong chảo. Bồ Nhuế rắc một ít hỗn hợp mè đen mè trắng và hành lá lên trên.
Hấp thêm mười mấy giây nữa, một nồi bánh bao chiên cỡ ngón tay cái đã hoàn thành.
Bồ Nhuế lấy tấm bảng "Bánh bao chiên cỡ ngón tay cái, 20 tệ/8 cái" từ trong ngăn kéo ra, treo trước đình.
-
Vào lúc 10 giờ tan tiết tự học buổi tối, Bành Trình dẫn Bành Tử Huy, cùng với bạn của Bành Tử Huy là Chu Hạo Tường và Đổng Hiên Khải đến trước quán ăn đêm "Một nửa".
"Chính là cái đình nhỏ này à, anh còn tưởng là một nhà hàng lớn chứ." Bành Trình trước đó đã mô tả hương vị cá nướng vô cùng kỳ diệu, giờ nhìn thấy cửa hàng, Bành Tử Huy có chút thất vọng.
"Có vẻ như em họ cậu ít ăn quán vỉa hè quá." Chu Hạo Tường nhìn thấy quán, với vẻ mặt "chỉ có vậy thôi sao".
"Địa điểm tuy không bắt mắt, nhưng đồ ăn thực sự rất ngon, còn có chức năng tăng IQ nữa, các anh tin em đi!" Bành Trình nắm chặt hai tay, khẳng định chắc chắn, chỉ là ba anh trai cao hơn cậu hai cái đầu trước mặt, có vẻ đều không mấy tin tưởng.
"Em trai đã cùng chúng ta đi xa như vậy, chúng ta thử ăn trước rồi hãy nói." Đổng Hiên Khải vỗ vai Bành Trình an ủi.
Bốn người xếp hàng một lúc mới đến được cửa sổ.
"Cá nướng này phải không?" Bành Tử Huy hỏi, Bành Trình gật đầu.
Bành Tử Huy nhìn giá cả, thầm chê đắt. Tuy cửa hàng không lớn nhưng giá khá cao. Tuy nhiên vì nhà cho cậu ấy nhiều tiền tiêu vặt, mà hôm nay cậu ấy đã hứa sẽ mời khách, nên nuốt lời chê vào trong.