Theo lẽ thường, Trương Cường và vợ của anh ta chỉ có hai lựa chọn, hoặc là ly hôn theo thỏa thuận, hoặc là khởi kiện ra tòa để ly hôn.
Nhưng dù chọn cách nào, những tổn thương mà anh ta đã phải chịu đựng lúc này đều không thể bù đắp được.
Hạ Thanh Trúc nhìn cảnh hai người căng thẳng như sắp lao vào nhau, không nhịn được thở dài: “Đừng vội, chờ tôi nói hết đã.”
Mọi người trong phòng livestream nghe vậy, lập tức phấn khích.
Đến rồi, đến rồi
Vẫn là giọng điệu quen thuộc ấy, lần này lại chuẩn bị gia tăng gấp bội rồi phải không?
Dù Trương Cường đang rất giận dữ nhưng anh ta vẫn chịu khó lắng nghe lời của cô.
Nhưng yêu cầu duy nhất là không thấy nhìn cái tên “khỉ gầy” kia.
Bởi vì mỗi lần anh ta nhìn hắn ta thì anh ta sẽ lại thấy muốn lao vào gϊếŧ chết rồi băm vằm hắn ta thành trăm mảnh.
“Cô cứ nói đi.” Anh ta hít sâu một hơi, định rút một điếu thuốc, nhưng vì một tay đang cầm điện thoại nên đành cố nén sự bực bội trong lòng.
Hạ Thanh Trúc nhìn về phía tên gầy gò, chậm rãi nói: “Vợ anh và hắn đã qua lại với nhau được ba năm rồi.”
Câu nói này khiến Trương Cường lập tức đứng sững, toàn thân cứng đờ.
Anh ta vừa nghe thấy cái gì?
Ba năm?
Con mợ nó!
Đã ba năm trôi qua mà đến bây giờ anh ta mới biết?
Người phụ nữ đó nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên méo mó: “Chồng ơi, anh đừng nghe cô ta nói bậy! Làm gì có ba năm!”
Trương Cường cười lạnh: “Thế cô nói đi, đã bao lâu rồi?”
“Chỉ có đúng lần này thôi.” Người phụ nữ còn thề thốt son sắt nói: “Hơn nữa, chúng em còn chưa làm gì cả thì anh đã quay về rồi.”
Vừa nói, cô ta còn nháy mắt ra hiệu cho tên gầy gò kia.
Tên gầy gò lập tức gật đầu như giã tỏi: “Đúng đúng, chưa làm gì cả!”
Dựa trên nguyên tắc “chưa bị bắt quả tang thì coi như không có chuyện gì”, quá khứ của bọn họ ai mà biết được?
Anh có bằng chứng không? Không bị bắt ngay tại trận thì tức là không có chứng cứ.
“Đến nước này rồi mà cô còn không chịu nói thật sao?” Trương Cường nhìn người phụ nữ ở trước mặt, thất vọng đến cực điểm.
Đến bước đường này, cô ta không chỉ cố gắng bảo vệ gã nhân tình của cô ta mà lại còn xem anh ta giống như một kẻ ngu ngốc vậy.
Người phụ nữ tức giận nhìn Trương Cường: “Chồng ơi, em mới là vợ anh mà, tại sao anh lại thà tin một người xa lạ chứ không chịu tin em chứ?”
“Cô của bây giờ, còn tư cách để tôi tin tưởng nữa sao?” Trương Cường buông lời như một cú đâm vào tận tâm can.