“Ha ha ha, ha ha ha, đại sư kể chuyện vui quá.”
“Phì phì phì…”
Cô ta vừa nói vừa ôm bụng cười, cười đến mức ngả nghiêng như thể vừa nghe một chuyện hài hước đến khó tin.
Trương Cường: "…"
Anh ta "phừng" một cái bật dậy, lao thẳng về phía phòng ngủ.
Người vợ đang cười nửa chừng lập tức đứng dậy kéo anh lại: “Chồng ơi, anh làm gì thế?”
Lúc này, đôi mắt Trương Cường trợn lên đến mức gần như muốn rơi ra: “Cô hỏi tôi làm gì? Không nghe thấy trong phòng có tiếng động à?”
“Tiếng động gì? Em có nghe thấy gì đâu, chắc anh nghe nhầm rồi.”
Vừa nói, cô ta vừa đứng chắn trước cửa, nhất quyết không để anh ta vào phòng.
“Tránh ra!”
“Làm cái gì mà dữ thế, chẳng phải mời đại sư đến xem bói thôi sao?”
Người phụ nữ làm ra vẻ trách móc, nhưng vẻ mặt thì rõ ràng rất gượng gạo.
“Tôi bảo cô tránh ra!”
“Anh quát cái gì mà quát!”
Thấy vậy, người phụ nữ liền lập tức nổi giận, cô ta trừng mắt lên: “Anh đang có thái độ gì thế hả?”
“Tôi nói lần cuối, tránh ra!” Đôi mắt Trương Cường đỏ ngầu, nghiến răng ken két.
Người phụ nữ còn định nói gì đó, nhưng chưa kịp mở lời thì đã bị anh ta đẩy mạnh ra.
Không kịp phòng bị, cô ta ngã nhào xuống sàn, lập tức khóc lóc om sòm: “Trương Cường, đồ khốn nạn, anh giỏi lắm, anh còn dám đánh vợ nữa à?”
“Chắc chắn là anh là có quan hệ mờ ám với con đàn bà kia nên hôm nay mới cố tình kiếm cớ gây sự đúng không?”
“Tôi nói cho anh biết, hôm nay mà anh không chịu cho tôi một lời giải thích rõ ràng, thì tôi không chịu để yên đâu!”
Cô ta ôm chặt lấy chân Trương Cường, không ngờ rằng lúc này anh ta đã tức giận đến cực điểm.
Anh ta kéo lê bước chân, kéo theo cả cô ta rồi đi thẳng vào trong phòng.
Căn phòng không lớn.
Giường thì bừa bộn, quần áo vứt mỗi nơi một chiếc.
Ngay cả trên sàn cũng đầy quần áo, mà còn là loại đồ lót gợi cảm.
Trên đầu giường, treo lủng lẳng một chiếc quần sịp màu tối.
Trương Cường nhìn thấy mà cơn giận như muốn bùng nổ.
Nhà họ ở tầng 17.
Đối diện giường là cửa sổ lồi, nhưng khung cửa sổ khá nhỏ, không thể giấu người được.
Ánh mắt anh lập tức chuyển sang tủ quần áo.
Thấy anh chuẩn bị kéo cửa tủ, người phụ nữ hoảng loạn, hét lớn: “Trương Cường! Anh muốn tôi chết sao?!”
Trương Cường trừng mắt nhìn cô ta với ánh mắt như muốn gϊếŧ người, cố nén cơn giận, gầm lên: “Bây giờ cô có chết hay không thì tôi cũng không thèm quan tâm nữa, nhưng nếu trong đó có người, cả hai người các người đều sẽ xong đời!”
Nói xong, anh ta liền đẩy mạnh cô ta xuống giường, tiến tới kéo cửa tủ.