Sau Khi Phi Thăng Thất Bại, Tôi Mở Livestream Xem Bói Cho Khách Với Thái Độ Bực Bội

Chương 16: Nặng thì mất mạng

Mấy hôm trước, trời mưa ban đêm.

Khi đang đạp xe thì bánh xe trượt ngã.

Để tránh va vào chiếc xe chạy tới, anh ta ngã nhào cả người lẫn xe.

Không có vấn đề gì lớn, chỉ là chân phải bị gãy xương.

Chẳng lẽ đây là hậu quả sau khi anh ta nhặt tiền?

Phản ứng đầu tiên của người đàn ông đầu trọc là: Không thể nào!

Chỉ là xui xẻo thôi, đúng không?

Nhưng khi nghĩ lại theo lời cô…

Mỗi lần nhặt tiền xong.

Hình như thật sự phải vào viện.

Chẳng lẽ lần này cũng liên quan đến việc anh ta nhặt tiền?

Nhưng người khác cũng nhặt tiền, sao họ không gặp xui như anh ta?

Nhìn biểu cảm của anh ta, Hạ Thanh Trúc biết anh ta đã bắt đầu tin được vài phần.

Khán giả trong livestream thì tò mò không chịu nổi.

Người đàn ông đầu trọc đành phải xoay điện thoại để lộ cảnh chân mình.

[Ôi trời? Thật sự bị thương à?]

[Cảm giác như hai người này quen nhau, chắc là diễn thôi chứ gì.]

[Cái thạch cao bó chân nhìn khá giống thật đấy, tôi cho điểm cộng.]

[Ơ… tự dưng nhớ hồi bé tôi cũng nhặt được tiền gói trong vải đỏ, tuy ít tiền nhưng sau đó tôi bị ốm thật.]

[Thật hay giả đây? Nghe cứ huyền bí thế nào ấy.]

[Tôi cũng từng nhặt tiền, chẳng bị gì cả. Mấy cái này là chém gió thôi, xem giải trí là được, tin làm gì.]

Dù người khác không tin, nhưng người đàn ông đầu trọc thì biết chắc chắn có điều gì đó không bình thường.

Sau lần vào viện này, bác sĩ từng nói với anh ta rằng chân anh ta khá nghiêm trọng.

Việc điều trị sẽ tốn gần 15.000 tệ.

Điều này có nghĩa là số tiền anh ta nhặt được không chỉ tiêu hết mà còn phải bù thêm 5.000 tệ.

Chưa kể tiền mất việc do phải nghỉ làm, tổng cộng tổn thất tới vài chục nghìn.

Vì không thể đi làm nặng, anh ta mới phải tới đây giúp bác mình trông tiệm.

Nghĩ đến đây, anh ta lau mồ hôi trán, lưỡng lự hỏi: “Vậy… số tiền đó không được nhặt à?”

“Thông minh.” Hạ Thanh Trúc khen ngợi, hướng về camera nói: “Sau này, nếu gặp những gói tiền bọc vải đỏ, giấy đỏ hoặc dây đỏ thì tốt nhất là đừng nhặt. Nhẹ thì như anh đây, nặng thì mất mạng.”

Khán giả nhận được cảnh báo thì đều ngẩn người.

[Vậy tiền không chỉ phải trả bằng tuổi thọ, mà còn cả sức khỏe à?]

[Ờ… tính ra thì không lời được chút nào.]

[Tôi chấp nhận giảm tuổi thọ, nhưng không thể chịu khổ để có tiền được.]

[Mấy thứ tiền gói đó thường là ‘mua mạng’ cả đấy, ai hiểu thì hiểu.]

Thấy có người trong bình luận hiểu vấn đề, Hạ Thanh Trúc không nói thêm mà chuyển chủ đề:

“Nói đi thì cũng phải nói lại, mạng anh cũng lớn thật đấy, nhặt tiền biết bao nhiêu là lần mà vẫn có thể sống sót như thế này.”

Nghe câu cảm thán này, người đàn ông đầu trọc im bặt.

Năm 8 tuổi, anh ta suýt chết vì viêm phổi.