Lời nói của anh ta nhanh chóng nhận được sự đồng tình từ một số người xem.
Với nhiều người, đây chẳng phải là việc gây hại cho xã hội hay tội ác tày trời gì.
Ngày xưa, trong lịch sử còn có biết bao nhiêu kỹ viện.
Mọi thứ đều là tự nguyện, chẳng có gì to tát.
Thấy dòng bình luận ủng hộ xuất hiện, người chuyên bóc phốt thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: “Chuyện cũng đã qua lâu rồi, tôi sớm sửa đổi và không làm những việc trái pháp luật như vậy nữa.”
Hạ Thanh Trúc gật đầu đồng ý: “Đúng thế, dù sao anh cũng đã làm xong rồi.”
Câu trả lời khiến khán giả kinh ngạc.
Lẽ nào câu chuyện còn chưa dừng lại?
Mọi người bắt đầu tò mò và truy hỏi thêm.
Hạ Thanh Trúc điềm nhiên tiếp tục: “Anh mua vui là do bạn bè giới thiệu. Lý do hai người quen nhau là vì một lần đánh bạc.”
[Trời đất ơi! Anh còn đánh bạc nữa hả, bóc phốt đại ca?]
[Quả thật kinh hãi, hôm nay hai người đang phối hợp diễn một vở kịch sao?]
[Không thể nào đâu, ai lại đem mấy chuyện này ra để đùa?]
[Hay ho đấy, cô gái Đại Diễn ơi, cô cứ kể tiếp đi, tôi thích nghe.]
[Tôi xen ngang một chút, ở đất liền thì không cho đánh bạc, nhưng ở một số nơi lại hợp pháp mà…]
Người chuyên bóc phốt đọc được dòng bình luận thoáng qua thì lập tức tìm được lý do để bám víu.
“Đúng vậy! Tôi đâu có chơi ở đất liền!”
“Ở ngoài kia có rất nhiều nơi hợp pháp, tôi chơi ở đó thì có gì sai?”
Hạ Thanh Trúc lại gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Tất nhiên rồi, anh bị áp lực, chơi một chút ở nơi hợp pháp thì cũng chẳng sao.”
Những lời này của cô khiến khán giả cảm thấy hơi khó chịu.
Dù thế nào thì với nhiều người, cờ bạc và ma túy đều là thứ không thể chấp nhận.
Dính vào chúng, nhẹ thì nợ nần chồng chất, nặng thì tan cửa nát nhà.
Nhiều con bạc vì tiền có thể làm bất cứ chuyện gì.
Đúng lúc một số người chuẩn bị chỉ trích, Hạ Thanh Trúc lại nói tiếp: “Anh áp lực thì có thể hiểu, nhưng áp lực vì không lừa được tiền thì tôi không thể hiểu nổi.”
[Cái gì cơ? Trộm xe đạp điện, mua vui, đánh bạc, giờ còn lừa đảo?]
[Khoan đã, sao tôi thấy tội càng ngày càng nặng thế này?]
[Bóc phốt đại ca, có khi nào cô ấy nói là thật không?]
[Trời ạ! Lần trước tôi bị lừa mất ba vạn, đó là tiền học phí và sinh hoạt phí hai năm của tôi, suýt chút nữa tôi muốn tự tử!]
[Trước đây ông nội tôi bị lừa sạch tiền dành dụm để dưỡng già, phải nhập viện. Tôi chỉ mong kẻ lừa đảo ra đường bị xe tông chết!]
Khán giả bắt đầu kể về những lần mình bị lừa.
Trong xã hội ngày nay, chiêu trò lừa đảo ngày càng tinh vi.
Không từ bỏ một đồng nhỏ, cũng không ngần ngại chiếm đoạt hàng vạn hay thậm chí hàng triệu.
Nhiều người từng nghĩ chẳng ai lừa mình vài chục đồng, để rồi cuối cùng đều trở thành nạn nhân.
Thấy ngày càng nhiều người chửi rủa, người chuyên bóc phốt bắt đầu hoảng loạn.
[Cô đừng có nói bừa! Tôi dù nghèo đến đâu cũng không bao giờ đi lừa đồng bào mình!]
Người chuyên bóc phốt hoàn toàn không hiểu đối phương làm cách nào mà biết được nhiều chuyện như vậy.
Nhưng càng nghe, anh ta càng cảm thấy cô đã điều tra mình rất kỹ.
Nếu chẳng may cô nói ra điều gì không nên thì hậu quả thật khó mà tưởng tượng.
“Điều này tôi không thể đồng tình. Chẳng lẽ anh đã quên những ngày ở huyện Tường Vân sao?”
Hạ Thanh Trúc giữ vẻ mặt bình thản, nhưng trong mắt thoáng qua một tia chế nhạo.