Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 41:

Chuẩn bị quà hồi môn cho Hứa Thanh Nghi là chuyện nên làm, Ngọc Lan ma ma đi chỗ Tần thị lấy chìa khóa nhà kho.

Tần thị đã làm sai trước, không dám không cho.

Hứa Thanh Nghi cũng không khách khí, thấy thích liền hỏi Ngọc Lan ma ma, đồ vật có lai lịch công dụng gì, giá trị bao nhiêu.

Nếu không quá quý giá thì giữ lại.

Quá quý giá thì thôi.

Nàng cũng không phải người có lòng tham không đáy.

Hứa Thanh Nghi có chừng mực như thế, ngược lại khiến Ngọc Lan ma ma lau mắt mà nhìn.

Không hổ là tiểu thư khuê các, làm việc đại khí đắc thể, đã không để cho mình chịu thiệt, cũng không có lý không tha người.

Ba thiếu gia có người mẫu thân như vậy chăm sóc, thật sự là trong cái rủi có cái may.

Cũng khó trách lão phu nhân và Hầu gia lại đối đãi như vậy.

Lúc Hứa Thanh Nghi đi dạo nhà kho, nhìn thấy một ít vải vóc, liền nghiêm túc lật qua lật lại.

Ngọc Lan ma ma thấy thế nói: "Thiếu phu nhân, những vải vóc này đều là mới nhập vào, hiện nay đang thịnh hành đấy, ngài có thể cầm một ít làm lễ lại mặt, tặng phu nhân tặng tiểu thư đều thích hợp."

Sau đó chỉ vào một thớt màu mới: "Còn có ngài tự cầm đi làm xiêm y cũng được, như thớt vải này màu bồ đào lịch sự tao nhã lại lộ ra khí sắc, rất tôn ngài lên."

Hứa Thanh Nghi lắc đầu: "Ta không lấy, sính lễ còn rất nhiều thứ chưa dùng hết."

Sau đó nói: "Chỉ là muốn nhìn xem có cái nào thích hợp với mấy vị ca nhi hay không, không biết bọn họ đã may y phục mùa hè hay chưa?"

Thật ra mặc kệ có làm hay không, làm nhiều mấy bộ cũng mặc.

Thì ra vẫn là vì các ca nhi.

Ngọc Lan ma ma nở nụ cười: "Đương nhiên là có, vải vóc thích hợp cho các thiếu gia ở chỗ này, ngài chọn một chút."

Trong phủ các thiếu gia mỗi một quý ít nhất làm bốn bộ quần áo, thoạt nhìn số lượng không ít, nhưng mà thay phiên mặc ba tháng cũng cũ, thực sự không tính là nhiều.

Có hài tử được trưởng bối yêu thương, một quý tuyệt đối không chỉ làm bốn bộ.

Trước mắt Hứa Thanh Nghi cũng không rõ bọn họ có đủ mặc hay không.

Dù sao may y phục cũng không phiền phức, làm nhiều mấy bộ để thay.

Giá đặt vải quá cao.

Hứa Thanh Nghi ôm Hành ca nhi lên hỏi: "Hành ca nhi tự mình nhìn xem, thích vải màu gì?"

Hành ca nhi lớn như vậy, rất ít khi tự mình làm chủ chọn đồ, nhất thời kinh ngạc nhìn.

"Ngươi thích cái nào thì dùng cái đó may y phục cho ngươi, chọn nhiều chút, làm hai bộ cho các ca ca của ngươi."

Lỡ như chọn màu sắc quá không hợp thói thường, vậy thì lại là chuyện khác.

Để không làm hại đôi mắt của mình, Hứa Thanh Nghi vẫn sẽ xem xét can thiệp một chút.

"Được." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hành Ca Nhi nghiêm túc, giơ ngón tay nhỏ lên chọn một cái.

Chọn màu xanh da trời, màu ánh trăng, màu xanh lục, màu sơn chi, còn có màu tử đằng.

Đều là chính nó thích.

Điều này làm cho Hứa Thanh Nghi không chỉ tán thưởng, thẩm mỹ của Hành ca nhi cũng rất tốt, tất cả đều là màu tươi sáng.

Nàng oa một tiếng: "Hành ca nhi thật biết chọn."

Hành ca nhi mím môi nở nụ cười.

Lập tức Hứa Thanh Nghi lại chọn màu xanh biếc và màu trắng bạc.

Tương đối thích hợp với người có tuổi tác lớn một chút như Lâm ca nhi, mặc vào nhất định sẽ rất đẹp.

Chọn đồ xong trong nhà kho, tự có người sắp xếp lên xe.

Trở lại nhà chính của Đạm Hoài Viện.

Thái ma ma rụt rè tiến vào, cúi đầu cung kính nói: "Thiếu phu nhân, xế chiều hôm nay nô tỳ cẩn thận suy nghĩ lời ngài nói, đã nghĩ rõ ràng."

Tiếp theo nói: "Trước đây đích thật là nô tỳ không đúng, không có kính thiếu gia từ trong lòng, xin thiếu phu nhân trách phạt."