"Thưa…. Thưa cô Esther."
Collin lắp bắp chào hỏi.
Esther: "Thấy tôi bất ngờ lắm sao? Ngạc nhiên đến nỗi thở dài luôn đấy."
Collin cười khổ: "Quả thật, quả thật có chút ngạc nhiên, Chris nhờ tôi mang ít đồ cho anh ấy, không ngờ lại gặp cô giáo ở đây, thật là trùng hợp."
Esther: "Đồ gì thế?"
Collin: "Lương khô, với một món đồ luyện kim."
Nói xong, cậu im lặng cúi đầu.
Xin lỗi, Chris.
Tôi không cố tình phản bội cậu đâu.
Một mình đối mặt với cô Esther… thật sự là một thử thách đòi hỏi rất nhiều dũng khí.
Cậu cảm thấy đau khổ, cuối cùng từ bỏ chút cảm giác áy náy còn sót lại với bạn mình.
Esther: "Có vẻ như hai người rất thân thiết nhỉ."
Cô rút cây trượng quấn đầy hoa văn kỳ lạ từ dưới áo choàng ra, nhẹ nhàng vung một cái trong không trung.
Collin bị một luồng sức mạnh vô hình treo ngược lên, cậu luống cuống ôm chặt gói đồ, nhận ra mình đang bị kéo vào trong đường hầm tối.
Esther: "Đúng lúc lắm, tôi đang thiếu một chân sai vặt."
Cô không ngần ngại, kéo thẳng học trò của mình về phía nhà ngục.
Collin: ……
Biểu cảm của cậu liên tục thay đổi giữa vẻ sợ hãi và mếu máo, cho đến khi cậu nhìn thấy Chris nằm trên mặt đất, miệng bị niệm bùa cấm nói, cậu không nhịn được nữa mà òa khóc.
"Chris!” Cậu hại tôi thê thảm quá!
Tình bạn của họ tan vỡ trong sự bất ngờ.
Chris hiểu được nỗi oán trách trong tiếng kêu của bạn mình, chỉ có thể đáp lại cậu ta bằng một nụ cười khổ sở.
Ai mà ngờ vận may của Collin lại tệ đến mức, đi đưa đồ cũng có thể đυ.ng trúng ngay lúc cô Esther vừa bước ra từ phòng cầu nguyện.
Esther: "Thôi nào, muốn tâm sự thì để sau đi, hai cậu đâu có xa nhau lâu lắm mà? Sao lại bám nhau như thế?"
Cô vừa nói vừa gõ một cái vào đầu mỗi đứa, tiện tay giải bùa cấm nói trên người Chris.
"Còn bây giờ, xử lý túi mực của mực đêm, trái tim của thỏ đen, và chuẩn bị thêm một ít lễ vật có màu tối, trước sáu giờ tối phải mang đến phòng cầu nguyện."
Ra lệnh cho những người bị bắt làm chân sai vặt xong, Esther lại lao đầu vào phòng cầu nguyện, có lẽ để chuẩn bị những bước đầu tiên trong việc giao tiếp với thần linh.
Collin: "Ơ?"
Cậu cứ nghĩ rằng mình sẽ bị ép làm những việc vất vả hơn, nghe thấy công việc nhẹ nhàng thế này, còn có chút cảm giác được sủng ái đến bất ngờ.
Chris nhìn ra sự nhẹ nhõm trong lòng bạn mình, dù không nỡ nhưng cậu vẫn đành dội một gáo nước lạnh: "Xử lý nguyên liệu đúng là đơn giản, nhưng lễ vật có màu tối… không dễ kiếm đâu."
Collin: "Trong kho có rất nhiều nguyên liệu phù hợp mà?"
Chris thở dài, đứng dậy từ dưới đất: "Đã dùng hết rồi, cô Esther không thích dùng lại lễ vật."
"Hơn nữa, nếu không thành công trong việc giao tiếp với thần linh, cô ấy nhất định sẽ đổ lỗi một phần lên lễ vật."
Esther là pháp sư có tài năng cảm ứng mạnh mẽ nhất trong Bạch Tháp, những hoa văn thần thánh khắc trên khuôn mặt cô ấy là minh chứng cho điều này.
Cuốn Tổng hợp sở thích và sở ghét của Thần linh đã được chỉnh sửa đến lần thứ 74, trong đó có đến 32 phiên bản được cô Esther viết, trong quá trình đó, cô đã từng nhận được sự yêu mến và phúc lành của thần linh, cũng đã từng bị ghét bỏ và nguyền rủa, những tình cảm và quyền năng liên quan đến "thần linh" này, đều được thể hiện trên những hoa văn thần thánh của cô ấy.
Việc dính líu quá nhiều đến thần linh tất yếu sẽ dẫn đến việc cơ thể người dần dần tan rã, và những hoa văn kỳ lạ này còn được gọi là "vết nứt."