Nhật Ký Kinh Doanh Tiệm Tạp Hóa Thiên Sứ

Chương 7

Ở trong bụng rắn chắc hẳn là một trải nghiệm tồi tệ.

Bạch Du có thể hiểu được cảm giác “sợ hãi” này, nhưng không biết phải làm thế nào để đối phó.

Cô không có kinh nghiệm an ủi người khác.

Chỉ còn cách làm theo những gì cô từng đọc trong sách.

Bạch Du do dự một lúc, đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lêи đỉиɦ đầu của Kim Tiêu Nguyệt Minh, rồi vụng về vỗ nhẹ.

“Không sao, không sao, mọi thứ đã an toàn rồi.”

Giọng nói có chút ngây thơ ấy vang lên, những đốm sáng trắng yếu ớt từ đôi cánh của cô xuất hiện, lặng lẽ hòa vào trán của Kim Tiêu Nguyệt Minh.

Kim Tiêu Nguyệt Minh sững sờ.

Cứ như có một nguồn năng lượng dịu dàng đang lan tỏa khắp cơ thể cô, dù trạng thái tê liệt vẫn chưa biến mất, nhưng cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy đã tan biến.

“Đây là khả năng thiên phú của tộc cô à?”

Cô nhanh chóng nhận ra lời mình có phần khiếm nhã, vội vàng sửa lời,

“Xin lỗi, tôi không nên hỏi thế, bỏ qua câu đó đi. Cô có thể cho tôi biết ID trong trò chơi của cô được không?”

Bạch Du đã được Zephyr giới thiệu qua vài kiến thức cơ bản về trò chơi:

“ID của tôi là, Bạch Du.”

Cô rất thích tên của mình.

Cây Bạch Du là loài duy nhất có thể sống sót trên Hoang Vu tinh.

Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm cũng giống như cây Bạch Du vậy.

Kim Tiêu Nguyệt Minh: “Hê hê, cô cũng thích văn hóa của Trái Đất cổ nhỉ.”

“Trái Đất cổ?”

Bạch Du tỏ ra hoang mang.

Kim Tiêu Nguyệt Minh: “Ơ? Cô không phải người Lam tinh sao?”

Cô mới nhận ra rằng Bạch Du không nói tiếng Lam tinh.

“Ồ, tôi nhớ ra rồi, lần cập nhật phiên bản trước có nhắc đến việc Thần Tọa sẽ mở cửa cho một nhóm người chơi từ các hệ sao khác.”

Sau lần cập nhật đó, đã thêm chức năng máy phiên dịch vạn năng, bất kể người chơi đến từ đâu, họ đều có thể giao tiếp với nhau một cách trôi chảy trong trò chơi.

Kim Tiêu Nguyệt Minh: “Nhưng vì thay đổi này mà giờ việc có được tư cách chơi cũng thành rút thăm rồi, may mà tôi tham gia sớm.”

Zephyr: “Chủ đề này sắp đi lạc xa lắm rồi.”

Chú mèo mất kiên nhẫn bắt đầu thúc giục thiên thần:

“Tâm trạng của cô ta đã bình tĩnh lại rồi chứ? Mở cửa hàng thôi nào, phí chuyển an toàn, phí sử dụng giường, phí quần áo, phí an ủi, và còn cả phí tổn thất tinh thần khi ngài Zephyr phải nghe mấy lời vớ vẩn nữa!”

Kim Tiêu Nguyệt Minh: “Mèo... mèo biết nói à?”

“Đây là ngài Zephyr.”

Bạch Du giơ chú mèo lên giới thiệu:

“Nó biết rất nhiều thứ, là người chỉ dẫn, rất lợi hại.”

Hiểu rồi, giống như một loại “Tinh linh quản gia.”

Chắc là thiết lập đặc biệt dành cho người chơi nhỏ tuổi.

Kim Tiêu Nguyệt Minh nhìn mèo với vẻ thèm thuồng, nhanh chóng và hiểu ý đề nghị:

“Tôi hơi đói, cô có thể giúp tôi lấy một cốc sữa nóng không? Cùng với các khoản phí trước đó tính vào hóa đơn luôn nhé.”

Zephyr: “Còn cả phí lưu trú qua đêm nữa.”