Hoa thị đè nén lửa giận trong lòng, dịu dàng ôm Tần Chân Chân vào lòng, ôn tồn hỏi: "Chân nhi, nếu mẫu thân không muốn Chi Lan hầu hạ ngươi nữa, ngươi có quen được không?"
Chi Lan đã đến hầu hạ Tần Chân Chân từ khi con bé, Tần Chân Chân còn thân thiết với Chi Lan hơn cả mẫu thân là nàng. Nàng sợ nếu đuổi Chi Lan đi, Tần Chân Chân sẽ không bằng lòng, nên mới hỏi thử một câu.
Tần Chân Chân gật đầu với vẻ hơi sợ sệt: "Ta quen được, Chi Lan... lạ lắm. Nàng ta ôm quần áo của phụ thân, cười trông đáng sợ lắm."
Đầu óc Hoa thị như nổ tung, nàng cứng đờ cổ quay sang nhìn Tần Chiêu với vẻ không thể tin nổi.
Tần Chiêu tức đến đỏ mặt tía tai, cảm thấy mình bị mạo phạm, bị sỉ nhục, bị làm cho ghê tởm!
Quần áo của bọn họ đều do hạ nhân giặt giũ, nếu hạ nhân thật sự muốn lén lấy một hai bộ, thì bọn họ quả thực không thể biết được.
Tần Chiêu kéo cửa ra, ra lệnh cho Xương Minh giữ chặt Chi Lan lại, bảo Lưu ma ma hầu cận của Hoa thị đến phòng Chi Lan lục soát.
Quốc công phu nhân trị gia rất nghiêm, điều đầu tiên không cho phép chính là nha hoàn câu dẫn nam chủ tử. Nếu Chi Lan thật sự lén cất giấu quần áo của hắn, thì có thể xử trí nàng ta.
Lúc đến đây hai vợ chồng còn đang nghĩ xem phải xử trí Chi Lan thế nào, bây giờ thóp đã bị nắm trong tay, Tần Chiêu đương nhiên phải nắm lấy cơ hội, chỉ là cái thóp này có hơi ghê tởm hắn mà thôi.
Vì vậy hắn không vui vẻ chút nào.
Có lẽ vì đang ở thôn trang, Chi Lan không hề che giấu tâm tư của mình, cứ thế ngang nhiên treo quần áo của Tần Chiêu trong phòng, trên giường ả còn đặt một bộ, Lưu ma ma vừa vào phòng đã thấy ngay, không cần tìm.
Lưu ma ma tức phát điên. Bà là vυ' nuôi của Hoa thị, một lòng một dạ vì Hoa thị, đương nhiên là mong Hoa thị và Tần Chiêu hòa thuận êm ấm, cho nên tất cả những kẻ có ý đồ khác với Tần Chiêu, trong mắt bà đều là kẻ địch.
Vừa tìm thấy mấy thứ này, bà liền thẳng tay tát cho Chi Lan hai bạt tai.
"Mẫu thân, ở đây có hai con hình nhân, trên người còn cắm đầy kim." Lưu Hoan Hỉ, nữ nhi của Lưu ma ma, lục từ trong rương của Chi Lan ra hai con hình nhân bằng vải.
Lưu ma ma cầm lấy xem thử, trên hai con hình nhân quả nhiên có viết sinh thần bát tự của Tần Chân Chân và Hoa thị.
Lưu ma ma tức đến nỗi lại xông lên tát Chi Lan túi bụi, miệng không ngừng chửi rủa: "Đồ đĩ, đồ tiện nhân, đồ lẳиɠ ɭơ, đồ lòng lang dạ sói, dám cả gan trù ẻo Lục thiếu phu nhân và tiểu thư, lão nương đánh chết con tiện tỳ nhà ngươi!"