Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao Bây Giờ

Chương 2

“Cô đang làm gì vậy? Điện thoại không nghe, cửa cũng không mở.”

Mễ Lật từ phòng ngủ đi ra, đối diện ngay với khuôn mặt đầy khó chịu của Tần Hạo.

Với tư cách là nam chính trong tiểu thuyết, khuôn mặt của Tần Hạo quả thật không có gì để chê. Thêm vào đó là chiều cao 1m85 và thân hình hoàn hảo, như nguyên văn trong truyện đã viết: “hormone biết đi,” vậy nên mới khiến nữ chính có vô số tình địch.

Nhưng Mễ Lật chẳng có tâm trạng nào để chiêm ngưỡng vẻ ngoài của Tần Hạo. Nghĩ đến những gì có thể phải đối mặt sau này, trên khuôn mặt Tần Hạo chỉ hiện lên hai chữ "cặn bã".

“Hồi nãy tôi đang ngủ, điện thoại để chế độ im lặng, cửa phòng đóng nên không nghe tiếng gõ cửa.” Mễ Lật nhanh chóng nghĩ ra một cái cớ.

“Đã mấy giờ rồi mà còn ngủ?”

Tần Hạo vẫn tỏ vẻ không vui, có vẻ như lý do này không khiến anh ta hài lòng.

“Tối qua lăn qua lăn lại ngủ không được...”

Mễ Lật cố gắng cứu vãn, nhưng Mễ Khả lại đứng cạnh đâm thêm một nhát.

“Chị mặc bộ đồ này ngủ cả đêm, không thấy khó chịu sao?”

Lúc này Mễ Lật mới để ý đến bộ quần áo mình đang mặc: cô mặc một chiếc áo phông trắng rộng rãi, đơn giản, phía dưới là quần short jean bó sát, đôi chân dài trắng nõn lộ ra ngoài. Nhìn kiểu gì cũng không giống trang phục để ngủ.

“Em sao lại đến đây?” Trong nguyên tác, nữ chính trước đó hoàn toàn không biết rằng nam chính và em gái cô là bạn bè, vì vậy khi gặp mặt đã rất ngạc nhiên. Bây giờ Mễ Lật tuy không ngạc nhiên, nhưng cô có thể giả vờ ngạc nhiên để chuyển hướng câu chuyện.

“Đã lâu rồi em không gặp chị, đến để tạo bất ngờ cho chị thôi, chẳng lẽ chị không thích sao?” Mễ Khả cười nói.

Bất ngờ thì không có, kinh hoàng thì đầy.

Không đợi Mễ Lật trả lời, Mễ Khả lại quay sang Tần Hạo: “Trước đây ở nhà, chị vẫn thích mặc váy ngủ khi ngủ, không ngờ sau khi lấy anh Tần Hạo thì thói quen cũng thay đổi. Chẳng lẽ Tần Hạo thích như vậy? Vì Tần Hạo mà chị thật sự đã bỏ nhiều tâm sức rồi.”

Sau khi lấy giấy chứng nhận kết hôn, Tần Hạo và nữ chính chưa từng gặp lại nhau, tất nhiên không thể có chuyện nữ chính thay đổi bản thân vì sở thích của Tần Hạo.

Mễ Lật không khỏi cảm thán, tuy cô không nhận cuộc gọi đó, khiến cho cuộc đối thoại với Tần Hạo và Mễ Khả sau khi gặp mặt có đôi chút thay đổi, nhưng với tính cách của Mễ Khả, cô ta thực sự lúc nào cũng rất cố gắng đào hố cho cô.

“Vì tối qua ngủ không ngon, sáng dậy lại ngủ thêm một giấc...” Mễ Lật bỗng nảy ra ý, cuối cùng cũng tìm được một lý do hợp lý để nói, không khỏi tự khen mình thông minh trong lòng.

Nhưng lời khen vừa dứt, Tần Hạo đã lấy điện thoại ra, bấm vài cái, tiếp đó là tiếng chuông điện thoại vang lên từ phòng ngủ. Ba người đều im lặng, chỉ có tiếng chuông vang lên không ngớt, tình cảnh nhất thời trở nên vô cùng ngượng ngùng.

Ngoài cửa, có người "phì" một tiếng bật cười.

“Chỉ là không nhận điện thoại của em thôi, cần gì phải quấn lấy không buông như thế?”

Mễ Lật lúc này mới chú ý đến người thứ tư đang có mặt - chị gái của Tần Hạo, Tần Dao.

Trước đó cô không chú ý đến Tần Dao không phải vì sự hiện diện của Tần Dao quá thấp, mà đơn giản là vì tất cả sức lực của cô đều dùng để đối phó với Tần Hạo và Mễ Khả. Trên thực tế, khi Mễ Lật vừa nhìn thấy Tần Dao, cô liền có cảm giác không thể rời mắt.

Trong nguyên tác không miêu tả chi tiết ngoại hình của Tần Dao, nhưng Tần Dao là chị ruột của Tần Hạo, nên với yếu tố di truyền, hai chị em họ có bảy phần tương tự.

Tác giả đã dùng rất nhiều lời hoa mỹ để miêu tả ngoại hình của Tần Hạo, và Tần Dao – người có diện mạo tương tự anh – dĩ nhiên cũng không kém cạnh. Mễ Lật ước tính Tần Dao cao hơn 1m70 một chút, ngũ quan tinh tế, so với Tần Hạo lại có phần mềm mại hơn. Tuy nhiên, so với những người phụ nữ bình thường, cô ấy lại có một khí chất mạnh mẽ hơn, ngay cả giọng nói cũng mang chút lạnh lùng – đúng kiểu mà Mễ Lật thích nhất: một nữ thần quyền lực.

Nếu không phải vì hoàn cảnh, Mễ Lật chắc chắn sẽ hét lên vì phấn khích, đặc biệt là khi Tần Dao từng bước đi vào trong nhà, tiếng gót giày cao gót mảnh đập lên sàn nhà vang lên từng nhịp "cộp cộp cộp", nhịp điệu không nhanh không chậm, mỗi tiếng đều khiến tim Mễ Lật đập rộn ràng.

“Đừng đứng cả ở đây nữa, tôi đói rồi, ăn cơm sớm đi.” Tần Dao ngồi xuống ghế sofa, tư thế rất thoải mái, đến mức Mễ Lật đứng bên cũng có thể cảm nhận được sự dễ chịu từ dáng ngồi của cô ấy.

Trong tiểu thuyết, đây là lần đầu tiên nữ chính gặp Tần Dao trực tiếp, trước đó chỉ nhìn thấy trên tạp chí và truyền hình. Là đại tiểu thư của tập đoàn tài phiệt Tần thị, Tần Dao xuất hiện rất nhiều trước công chúng, vì vậy nữ chính không thể nào không nhận ra.

Mễ Lật theo đúng tình tiết mà hỏi: “Chị cả cũng đến à?”

“Khi hai người đi lấy giấy kết hôn, chị đang ở nước ngoài. Hôm nay ra ngoài gặp được Tần Hạo, nhớ ra là chưa từng gặp em, nên đến xem thử.”