Hôm Nay Bạn Cùng Phòng Vẫn "Trà Xanh"

Chương 4: Bạn cùng phòng "Trà xanh" (2)

Đính kèm là vài bức ảnh của người đó, ngoại hình có mức nhận diện rất cao vì rất nổi bật, mái tóc đen được vuốt keo tạo kiểu đẹp mắt, khuôn mặt như được Thượng đế ưu ái tạo riêng cho người nọ, đôi mắt như biết cười, vừa nhìn đã biết là người đào hoa.

Bên dưới, chủ bài viết có kể chuyện về việc người trong ảnh muốn cướp bạn gái cậu ta. Lúc đầu đúng là do bạn gái cậu ta tặng quà cho người trong ảnh. Rồi cậu ta hiểu lầm người nọ, có kéo bạn gái đi chất vấn, nhưng người nọ tuy ra vẻ sẽ bỏ qua nhưng lại cố tình giở giọng điệu trà xanh, đâm chọc tình cảm giữa cậu ta và bạn gái, khiến bọn họ chia tay. Giờ khi bọn họ đã chia tay, cậu ta nghĩ người đó sẽ chuẩn bị hẹn hò với bạn gái cũ của mình nên đăng bài cảnh báo.

Trong phần bình luận, có người mắng chủ bài viết:

[Chủ bài viết này có bệnh hả, là tự bạn gái cậu đi tặng quà cho nam thần xong cậu còn hùng hổ hỏi tội người ta, xong quay ra trách người ta là thế nào. Phải tôi thì tôi cũng không bỏ qua đâu.]

[Cậu với bạn gái cậu giữ nhau cho chặt, đừng thả nhau ra, cảm ơn.]

[Lần sau làm ơn mang não trước khi đăng bài được không?]

[Hay nhỉ, chuyện tình cảm đổ vỡ là do hai người, bạn gái thì lăng nhăng, chủ bài viết thì mù quáng, liên quan gì đến nam thần nhà người ta mà đăng bài kiếm chuyện vậy?]

Nhưng cũng có người xác nhận rằng vị nam thần đó thực sự có cách nói chuyện mang mùi "Trà Xanh"

[Mấy người biết gì không, tôi biết người này, cậu ấy tên là Tiêu An Dật, cậu ta là một người vô cùng thần kỳ, bất cứ lúc nào cậu ta cũng có thể làm mọi chuyện rối tung lên còn cậu ta nghiễm nhiên đưa mình ra khỏi câu chuyện rồi lặng lẽ đứng cười, nhìn một đám người cãi nhau như một đám ngốc. Mắc dù tôi cũng đứng cười nhưng điều đó không thay đổi sự thật Tiêu An Dật thật sự "trà xanh".]

[Đừng cãi nhau nữa, tôi xác nhận cậu ta chính là "trà xanh" nhưng không phải là loại trà xanh phá bỏ hạnh phúc của người khác, chen chân làm người thứ ba như chủ bài viết nói. Tôi và cậu ta học chung, dù cùng phạm một lỗi nhưng cậu ta luôn có cách để ông thầy đầu trọc đó tha cho cậu ta, còn người chịu trận ư? Dĩ nhiên là tôi, huhu.]

[Những người không quen thì không biết, chứ tôi quen cậu ta, rất "trà xanh" nhưng còn lâu cậu ấy mới thèm để ý tới bạn gái cũ của cậu, cả hai người đi về soi gương đi có được không hả?]

Đang đọc bình luận của mọi người bỗng cửa phòng bất chợt mở ra, Tống Kỳ Nhiên hơi kinh ngạc vì người quản lí kí túc nói hôm nay có lẽ bạn cùng phòng của cậu về nhà cuối tuần nên chưa lên lại, hôm nay có thể chỉ có một mình cậu ở phòng 202 này mà thôi.

Người nọ mở cửa ra thì thấy phòng kí túc sáng đèn, lập tức nhìn vào Tống Kỳ Nhiên, lúc này Tống Kỳ Nhiên mới thấy mặt của người đó. Đây không phải là "nam thần trà xanh" mà cậu vừa mới thấy ở bài viết trên diễn đàn đây sao!

Lúc này cả hai đều sửng sốt mà nhìn đối phương. Tiêu An Dật ngạc nhiên về nhan sắc của người bạn cùng phòng mới của mình, còn Tống Kỳ Nhiên ngạc nhiên vì người đến lại là nhân vật chính trong bài viết cậu vừa đọc. Mà theo cậu đoán thì đây có lẽ chính là bạn cùng phòng với mình.

Bầu không khí quái dị qua đi, Tiêu An Dật nở nụ cười chào hỏi:

"Cậu là bạn cùng phòng mới của tôi sao?"

"Cũng có thể nói như vậy."

Tiêu An Dật tháo giày bước vào phòng, nụ cười càng rạng rỡ hơn, đưa tay ra muốn bắt tay với Tống Kỳ Nhiên:

"Tôi là Tiêu An Dật. Cậu xinh đẹp thật đấy!"

Tiêu An Dật cảm thấy bạn cùng phòng mới của mình thật sự vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn mọi người con trai khác hắn từng gặp, vô cùng yêu thích!

Đúng vậy, từ hồi học cấp 2 hắn đã phát hiện ra tính hướng của mình, hắn thích con trai, đặc biệt là loại hình như Tống Kỳ Nhiên.

Tống Kỳ Nhiên "....." Không phải, cậu khen một người con trai cậu mới gặp lần đầu xinh đẹp, cậu thật sự tưởng rằng cười tươi như vậy thì người ta sẽ bỏ qua không hướng thẳng mặt cậu mà đánh sao? Đây là động chạm đến lòng tự ái của một thằng con trai đó!!!

Từ bé đến giờ Tống tiểu thiếu gia mới nghe có người khen cậu xinh đẹp chứ không phải là đẹp trai. Khuôn mặt của cậu rất có tính công kích đấy có được không? Cậu giật giật khóe miệng, nhìn khuôn mặt đẹp trai rạng rỡ của Tiêu An Dật, miễn cưỡng đưa tay ra:

"Tôi tên Tống Kỳ Nhiên."

Thôi được rồi, dù sao thì nhan sắc đúng là lợi hại. Bảo cậu ra tay đánh vào cái mặt đẹp trai đó của hắn thì cậu thật sự không nỡ ra tay. Đặc biệt là người ta còn đang cười nữa. Bị khen xinh đẹp một tiếng cũng không mất miếng nào. Cứ coi như bị điếc là được rồi.