Bên tay phải của cô là một nhà vệ sinh chỉ được che bằng rèm trắng.
Nhìn ra thì thấy có một bồn rửa tay cạnh cửa, trên vòi nước còn có một vòi sen, bên trong là một bồn cầu ngồi. Dù nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi.
Chỉ là bên trong không có nguồn sáng, sợ rằng khi tắm rửa, nếu không cẩn thận có thể dẫm vào bồn cầu.
Trong không gian nhỏ này có một chiếc giường nhỏ khoảng 1 mét x 2 mét, đầu giường dựa vào tường nhà vệ sinh, đuôi giường cũng sát vào góc tường.
Chỉ có một lối đi nhỏ đủ cho một người để cô di chuyển.
Điều này khiến Lâm Sơ nhớ đến những khách sạn nhỏ tối tăm và chật chội khi cô du lịch ở Hương Giang thời niên thiếu.
Tất nhiên, không gian nhỏ này chỉ có thể so sánh với phiên bản thấp cấp của khách sạn Hương Giang.
Nhưng ít ra đây là một không gian an toàn, không có zombie, có thể ở được.
Người cô rất bẩn, Lâm Sơ không ngồi ngay lên giường, cô đặt chiếc xương đùi ở góc cửa, rồi xoay người vào nhà vệ sinh, rửa sạch máu trên tay và mặt.
Những gì vừa xảy ra quá đột ngột.
Cô không biết tại sao mình lại bị cái gọi là “Hệ thống” chọn để tham gia vào thế giới tận thế vô hạn này.
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn tuân thủ pháp luật, không có năng lực đặc biệt nào. Về kỹ năng chuyên môn, cô chỉ là một pháp y mới tốt nghiệp đại học và vừa đi làm chưa đầy hai tháng.
Một giây trước, cô còn đang chạy bộ buổi sáng trong công viên, giây tiếp theo, trước mắt tối sầm lại, khi mở mắt ra thì cô đã bị giao nhiệm vụ.
Nếu nói cô có gì khác biệt so với người khác thì có lẽ đó là do đặc thù nghề nghiệp khiến cô đã quen với những hình ảnh máu me, nên khi bắt đầu cô có thể nhanh chóng ổn định tinh thần rồi tìm cách sống sót.
Mãi đến bây giờ, cô mới có cơ hội bình tĩnh suy nghĩ lại mọi chuyện đã xảy ra.
Nước lạnh tạt vào mặt, cô xác định rằng mình không phải đang mơ, mọi thứ vừa xảy ra đều là thật.
Trong lúc rảnh rỗi, Lâm Sơ cũng từng xem phim tận thế và tiểu thuyết vô hạn lưu, nên cô nghĩ rằng mình có thể đã bị chọn vào thế giới nhiệm vụ này vì một lý do nào đó mà cô chưa biết.
【 Chúc mừng ký chủ, bạn đoán đúng rồi. 】
Một giọng nói máy móc vang lên trong đầu, khiến Lâm Sơ không khỏi nhíu mày.
Cô luôn là người coi trọng sự riêng tư, cảm giác bị hệ thống đọc tâm thật không dễ chịu chút nào.
【 Kiến nghị ký chủ tích cực kiếm điểm tích phân, 1000 điểm có thể đổi lấy chức năng che chắn ý thức của hệ thống. 】
Vẫn là giọng nói máy móc bình thường, nhưng Lâm Sơ cảm nhận được một chút trào phúng.
Hệ thống này đang chế giễu cô nghèo đây mà.
Nhưng hiện tại cô như cá nằm trên thớt, rất rõ ràng tình cảnh của mình, nên cũng không tiếp tục bận tâm về vấn đề riêng tư mà đặt câu hỏi trong lòng.
“Tại sao tôi lại bị chọn làm nhiệm vụ vậy?”
【 Không thể tiết lộ. 】
Nói xong bốn chữ đó, hệ thống liền im lặng.
Lâm Sơ cũng không nghĩ rằng mình có thể dễ dàng biết được đáp án.
Cô luôn có tâm thái “đến đâu hay đến đó”.
Cô vốn là người quen sống độc lập, không có bạn bè, hơn nữa tháng trước người thân duy nhất của cô trên đời cũng đã qua đời, nên cô không còn vướng bận gì ở thế giới hiện thực cả.
Thay vì nghĩ cách trở về, cô quyết định trước tiên phải tìm cách sống sót trong thế giới nhiệm vụ này.
Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, cô ngồi xếp bằng trên lối đi nhỏ và bắt đầu xem xét các nhiệm vụ cùng phần thưởng vừa nhận được trong đầu.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin