Đường Thanh Khê đành phải nói: "Tôi ngủ dậy thì đã ở đây rồi, không có thuyền tôi cũng không thể rời đi, cô có thể nói cho tôi biết tình hình ở đây được không?"
San Hô nhận lấy viên kẹo trong tay Đường Thanh Khê: "Nếu vậy thì tôi sẽ nói cho cô biết."
Sau khi nghe San Hô giải thích, Đường Thanh Khê mới biết nơi này là vùng biển sâu ở Đông Hải, nơi tộc người cá sinh sống.
Tứ hải Đông Tây Nam Bắc đều có người cá, cách xa lục địa, cụ thể là bao xa thì người cá nhỏ cũng không nói rõ được. Mấy người cá nhỏ này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loài người trong truyền thuyết.
Có lẽ vì tuổi còn quá nhỏ, hỏi thêm cũng không moi được gì nữa.
"Chị ơi, phía sau bức tường thủy tinh của chị là cái gì vậy?" San Hô sau khi trả lời xong câu hỏi thì nhìn thấy thứ lấp lánh trên giá liền hỏi.
Đường Thanh Khê nhìn theo hướng San Hô chỉ, là một đôi giày da nhỏ đính kim cương giả, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng mê người. "Đó là một đôi giày, để chị lấy cho em xem, nhưng mà giày này không được dính nước, sẽ hỏng đấy."
San Hô từ trong chiếc vỏ sò nhỏ bên hông lấy ra một viên ngọc trai trắng cỡ quả trứng gà khoe với Đường Thanh Khê: "Nhìn này, em có trân châu tránh nước nên không sợ nước đâu."
Theo sau khi San Hô lấy ra trân châu tránh nước, nước biển xung quanh San Hô tản ra hai bên, lộ ra đáy biển ẩm ướt bên dưới. Đuôi cá cũng theo dòng nước rút đi, biến thành hai chân trắng nõn.
Đường Thanh Khê nhìn cảnh tượng huyền ảo trước mắt, chỉ vào viên ngọc trai trong tay San Hô: "Trân châu tránh nước! Có thể mở ra một con đường khô ráo trong nước!"
Thấy Đường Thanh Khê có vẻ như chưa từng thấy cảnh này bao giờ, San Hô hừ một tiếng: "Đúng vậy, đó là trân châu tránh nước đấy."
Trong lòng Đường Thanh Khê thầm nói đúng là chưa thấy bao giờ mà, lúc này cô đã gặp người cá, còn nhìn thấy trân châu tránh nước, có thêm thứ gì khác nữa cô cũng sẽ không ngạc nhiên.
Sau khi San Hô chân trần lên bờ, liền tiện tay cất trân châu tránh nước vào vỏ sò bên hông. Lần này Đường Thanh Khê nhìn rõ rồi, chiếc vỏ sò bên hông nhiều nhất cũng chỉ đựng được ba, bốn viên kẹo. Sau khi trân châu tránh nước đến gần vỏ sò, liền biến mất ở chỗ vỏ sò.
Đồ chứa đồ! Cô liền nghĩ ngay San Hô vừa rồi lấy trân châu tránh nước từ đâu ra.
Nếu không phải điều kiện không cho phép, Đường Thanh Khê nhất định sẽ đeo bám để lấy được trân châu tránh nước và đồ chứa đồ. Đây chính là vật phẩm thiết yếu trong tu tiên, ai mà chẳng có giấc mộng tu tiên chứ.