Nữ Xuyên Nam: Tôi Ở Niên Đại Văn Ăn Bám

Chương 13

Chu San run rẩy hai tay định nhận lấy bát cháo, liền bị Vương Thúy Thúy vỗ một cái.

"Thôi, cứ để tôi đút cho cậu."

Đút theo cách nói của Vương Thúy Thúy chính là trực tiếp dí bát cháo vào miệng Chu San, để cô tự uống.

Chu San tủi thân tự mình thổi nguội, sau đó há to miệng uống.

Vương Trân Châu nghe phong thanh liền xách giỏ đến.

"Anh cả, anh cả."

"Kêu cái gì mà kêu?" Vương Phú Quý đang ngồi xổm trong sân nhàn nhạt liếc em gái mình một cái.

"Sáng sớm nay em nghe nói cháu rể vào bệnh viện rồi? Chuyện là sao vậy?" Nhìn phòng tân hôn một cái, sau đó ghé sát vào Vương Phú Quý nhỏ giọng hỏi: "Nghe nói cháu rể không được? Đàn ông không được thì nhà họ Vương chúng ta không thể lấy."

"Em nghe ai nói bậy bạ vậy, nó chỉ là thiếu chất dinh dưỡng, hôm qua ăn quá nhiều nên bị tiêu chảy, ngất xỉu thôi."

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt, chỉ là…, thân thể cháu rể phải bồi bổ cho tốt, tiêu chảy ngất xỉu cũng không phải chuyện nhỏ." Vương Trân Châu đặt giỏ vào trong bếp, lại vào nhìn bệnh nhân Chu Đại Sơn một cái, sau đó vội vàng rời đi.

Nhà họ Vương bọn họ vẫn là phải dựa vào bà, thân thể Chu Đại Sơn như vậy muốn ba năm hai đứa thì phải dựa vào chút thủ đoạn khác, bà phải đến đội sản xuất tìm thầy lang bốc thuốc bổ, đến lúc đó bồi bổ thân thể xong vừa hay có ích.

Chu San uống cháo xong, bộ não đã bỏ nhà đi bụi từ tối qua rốt cuộc cũng quay về.

May quá, suýt chút nữa thì đã bị Vương Thúy Thúy ăn sạch sành sanh rồi, không nói đến việc cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, nếu như cô thật sự không được lại bị Vương Thúy Thúy phát hiện, hôm nay cô sẽ không phải nằm ở đây để Vương Thúy Thúy đút cháo, mà là bị Vương Thúy Thúy đá ra khỏi cửa rồi.

Không biết là do suy dinh dưỡng không phát triển tốt, hay là thật sự không được, mấy ngày nay cô xuyên qua đây chưa từng trải qua tình huống xấu hổ vào buổi sáng nào.

Chỉ cần nghĩ đến việc cuộc sống ăn bám của mình sẽ bị hủy hoại, trong mắt Chu San liền lóe lên một tia tàn nhẫn, bất kể như thế nào, cô không được cũng phải được.

****

Trời tờ mờ sáng, Vương Thúy Thúy nghe thấy tiếng gõ cửa khe khẽ liền mở mắt.

Cảm nhận được hơi thở ấm áp phả vào cổ, cô ta theo bản năng nghiêng đầu nhìn sang.

Lọt vào trong tầm mắt là khuôn mặt đỏ ửng khi ngủ của Chu San và vài sợi tóc mai dựng đứng.

Ồ, là người đàn ông yếu đuối không tự chăm sóc bản thân của mình, Vương Thúy Thúy không chút lưu tình đẩy người ra, nhanh chóng mặc quần áo.

Vương Phú Quý thấy Vương Thúy Thúy đi ra, liền xoay người lầm lì đi ra ngoài, Vương Thúy Thúy cũng vội vàng đuổi theo cha mình.

Lò mổ.

"Lão Vương đến rồi à? Hôm nay việc nhiều lắm đấy."

"Chẳng phải đã nói rồi sao, một con heo rừng." Vương Phú Quý vừa nói vừa mặc tạp dề vào, chỉ ba động tác liền mặc xong, sau đó cầm dao mổ heo đi đến góc tường mài dao.

"Đội dân binh đuổi theo con heo rừng phá hoại mùa màng kia, vừa hay gặp cả nhà nó, cả nhà già trẻ lớn bé đều bị bắt về." Lý Tam Đao mặt mày hớn hở, hôm nay có thể mang không ít thịt về nhà.

"Đúng rồi." Lý Tam Đao nhớ ra điều gì đó, giơ ba ngón tay lên: "Trong đó có ba con to phải đưa lên huyện, lát nữa đi mổ ba con đó trước, người ta đang đợi ở ngoài kìa!"

"Sáng sớm đã đến chờ rồi sao?"

"Cháu gái, cháu cũng phải nghĩ xem đây là bao nhiêu thịt chứ, mấy năm nay tình hình không tốt, huyện cũng đã nhiều năm không được nếm mùi vị thịt rồi, lần trước con heo rừng kia, huyện không được chia, đã thèm thuồng từ lâu rồi, nếu không thì đội dân binh làm sao có trang bị mà bắt được cả nhà nó chứ."

Vương Thúy Thúy nhận lấy con dao đã được Vương Phú Quý mài xong, hất bím tóc ra sau, xắn tay áo lên đi về phía một con heo rừng.

Tay giơ dao rơi, mổ bụng moi ruột, cắt tiết cạo lông, động tác đâu ra đấy, khiến những người đứng xem cảm thấy một vẻ đẹp khó tả.

Tiểu Lâm đang phụ việc bên cạnh không nhịn được lẩm bẩm: "Đã lâu rồi không thấy chị Thúy ra tay."

"Vẫn là anh rể lợi hại."

Hai người nhìn nhau, sự ngưỡng mộ trong lòng không thể diễn tả bằng lời.

"Hai đứa lẩm bẩm cái gì, còn không mau đến cạo lông." Vương Thúy Thúy nhanh chóng cạo lông ở nửa bên kia.

"Chú Lý, chúng ta mỗi người được chia bao nhiêu thịt?"