Đã Là Cao Thủ Thì Không Gì Không Làm Được

Chương 5: Thảm họa đến

Tuyệt! Cậu có thể giao dịch với npc! Thiên Tử Thu không mặc cả mà trực tiếp giao dịch. Xe điện nhỏ thành công thu được 500 đồng cùng với 50 đồng được cộng thêm nhờ tính năng giao dịch.

[Hệ thống]: Đã đạt được thành tựu [Giao dịch đầu tiên]!

[Hệ thống]: Đã đạt được thành tựu [Xô vàng đầu tiên]! (Một lần giao dịch đạt 500 đồng tiền)

[Hệ thống]: Đã đạt được [Thẻ kinh nghiệm sơ cấp] x4.

Rời khỏi siêu thị, Thiên Tử Thu lập tức bắt taxi, cậu nói với tài xế: "Tới khu nghỉ dưỡng Sơn Hải càng nhanh càng tốt, 150 đồng có đủ không?"

Tài xế lập tức trở nên nhiệt tình đáp: "Đủ đủ! Ngồi yên nhé chàng trai!"

Thiên Tử Thu nói với trợ lý AI của mình: "Mi tính xem, với tốc độ hiện tại còn bao lâu nữa mới đến khu nghỉ dưỡng."

"8 phút, thời gian của nhiệm vụ truyến chính còn lại là 14 phút."

"Haizzz..." Thiên Tử Thu ngửa người ra sau, thở dài một hơi.

Lâu rồi cậu mới trải qua cảm giác cấp bách mãnh liệt như vậy từ một trò chơi, nhưng mà cảm giác này cũng không tệ chút nào.

8 phút là thời gian Thiên Tử Thu phải ngồi trên xe để đến địa điểm mà cậu đã chọn, cũng trong 8 phút này cậu lại không đủ thời gian để rời khỏi thành phố. Còn [Đảo Ngọc] nằm trong thành phố nhưng phải mất tới 50 phút để đến nơi, điều này cho thấy bản đồ ở thành phố lớn đến mức nào.

Sau khi lên xe Thiên Tử Thu không có gì để làm, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ mơ hồ nhìn thấy mấy người trên gương chiếu hậu, bọn họ là những người vừa mới phát sinh mâu thuẫn lúc nãy.

Anthony nói: "Người đàn ông này là người chơi, anh ta bị bắt vì tội trộm cắp."

Đúng nhỉ, vậy mà vừa rồi cậu lại không nhận ra. Tất cả người chơi đều không có tên hoặc thanh máu trên đầu, cho nên khi nhìn thoáng qua thì khó có thể biết được đó là người chơi hay npc. Có điều, hình như trợ lý Al có thể phân biệt được.

Không chỉ như vậy, trải qua 10 phút vừa rồi Thiên Tử Thu đã ý thức được tầm quan trọng của trợ lý, nó có thể giúp cậu tiết kiệm được rất nhiều thời gian trông thì vô dụng nhưng lại hữu dụng vô cùng.

Cậu đã đánh giá thấp trợ lý Al này rồi.

Tài xế rẽ lái, cậu không còn nhìn thấy góc phố kia nữa. Không sao, cậu đã đoán được số phận của người chơi trộm đồ kia là như thế nào rồi. Bây giờ cấp độ của mọi người đều rất thấp, họ không có sức tấn công nếu bị bao vây bởi vài tên npc thì người chơi khó mà trốn thoát. Hơn nữa đây là một thành phố ven biển, vài phút tới nơi đây sẽ trở nên nguy hiểm.

Trên đường đi không bị kẹt xe, tài xế đã đưa Thiên Tử Thu đến đỉnh núi Sơn Hải đúng giờ.

Từ trên cao nhìn xuống, Thiên Tử Thu có thể nhìn bao quát toàn cảnh của thành phố này. Mặt biển phía xa vẫn lặng im không có gì bất thường, mọi thứ trông thật bình yên.

Nhìn sang chỗ khác, Thiên Tử Thu đeo một cái ba lô lớn trên lưng bước vào khu nghỉ dưỡng đặt một phòng đơn rẻ nhất, tốn 380 đồng. Cậu tiêu hết số tiền còn lại vào đồ ăn, sau đó ăn một phần để bổ sung thể lực và mức độ no bụng.

Thiên Tử Thu không một xu dính túi, lấy thẻ bước vào phòng.

Cậu sắp xếp lại đồ đạc và kiểm tra từng vật tư đã mua rồi sử dụng bốn thẻ kinh nghiệm có được nhờ thành tựu vào cấp độ nhân vật. Vậy mà nãy giờ cậu lại không hề nhận ra mình đã đạt đến cấp 3, sau khi sử dụng thẻ kinh nghiệm thì cậu trực tiếp lên tới cấp 5.

Thế thì điểm kinh nghiệm từ cấp 1 đến cấp 3 ở đâu ra? Thiên Tử Thu suy nghĩ một lúc, cậu cảm thấy chuyện này có liên quan đến độ khó của bản đồ. Trò chơi yêu cầu cậu phải sống sót, có khả năng là từ đầu đến giờ cậu vẫn đang nhận được kinh nghiệm. Vậy nếu cậu sống càng lâu thì có phải là điểm kinh nghiệm nhận được sẽ càng thêm phong phú hay không?

Đang lúc suy nghĩ thì mặt đất bỗng dưng chấn động nhẹ.

Thiên Tử Thu đứng dậy đi đến cửa sổ, nhìn về phía biển.

Nước biển đang rút đi nhanh chóng, cảnh tượng kỳ lạ như vậy đã thu hút vô số người dừng lại quan sát. Ngay sau đó, mọi người bắt đầu la hét và bỏ chạy, nước biển rút đi càng ngày càng nhanh nó dần hình thành một con sóng khổng lồ cao gần hai trăm mét, đang hướng về phía thành phố lao tới!

Thiên Tử Thu đột nhiên nghĩ tới điều gì, liền gọi trợ lý AI của mình: "Tiểu An, mi có thể nhìn ra số lượng người chơi ở thành phố này không?"

"Có thể."

Những dãy số hiện lên trước mắt Thiên Tử Thu.

[Số người chơi sống sót trên bản đồ hiện tại: 32782]

[Số người chơi sống sót trên bản đồ hiện tại: 19478]

[Số người chơi sống sót trên bản đồ hiện tại: 8533]

...

[Số người chơi sống sót trên bản đồ hiện tại: 1902]

Mỗi một giây là một thông báo, chỉ mới qua 30 giây mà đã có hơn 30 ngàn người chơi thất bại, hiện tại chỉ còn lại chưa đầy 2 ngàn người chơi.

Thiên Tử Thu: "..."

Thế giới này chỉ vừa bắt đầu à? Độ khó thấp nhất? Nghiêm túc hả???

Chỉ mới 30 giây thôi.

Vô số người trên bãi biển đang bỏ chạy, phía sau họ là con sóng khổng lồ. Tốc độ con người quá nhỏ bé trước thiên tai, nhìn từ trên cao xuống họ chỉ là những chấm đen nhỏ từ từ bị con sống nuốt chửng mà không hề phát ra âm thanh nào.

Tốc độ của cơn sóng thần rất nhanh, chỉ mất một giây để những con sóng khổng lồ ập vào đường bộ, tràn vào con phố nơi Thiên Tử Thu đã được "sinh ra". Cây dừa hai bên đường đều bật gốc, xe cộ bị thổi bay, chúng va chạm nhau rồi bị dòng nước cuốn về phía các tòa nhà cùng người dân trên đường.

Dù không nghe thấy tiếng la hét của những người đó nhưng cậu vẫn có thể tưởng tượng được cảnh tượng này kinh hoàng đến mức nào.